• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New YÊU NHẦM YÊU NGHIỆT PHONG LƯU (2 Viewers)

Bạn nghĩ gì về cốt truyện

  • Tạm ổn

    Votes: 0 0.0%
  • Cốt truyện hơi cũ

    Votes: 0 0.0%
  • Ý kiến khác

    Votes: 0 0.0%

  • Total voters
    2
  • Poll closed .
  • Chap 10: cất cánh

Một đêm trần trọc không ngủ. Bao nhiêu thứ từ đâu đổ ập đến không báo trước. Giờ nó như con cá mắc cạn, không còn sức trở về với biển, cũng chẳng có cơ hội vẫy vùng nữa. Giờ phút này quyết định đã không thể thay đổi, phải chấp nhận số phận đã định ra, chấp nhận và bước tiếp, chuyện có ra sao thì sao này sẽ tính. Nó quyết định ngủ thật ngon vì cơ thể không thể chóng chọi thêm được nữa. Tiên giấc mơ đã vậy gọi nó rồi. Lúc thức dậy thì trời đã là đứng nắng.
Mọi việc đâu vào đấy thì cô nàng lê thân hình mập ú xuống ăn " sáng". Xuống cũng đúng lúc ghê, cả nhà đang có mặt trong bàn ăn.
- Chào mọi người!
- Con ổn chứ.
Nó nhìn bà gật đầu rồi hí hoái ăn. Đối mặt với mẹ nuôi nó không biết phải như thế nào nữa. Có chút hờn dỗi vì bà nuôi nó vì mục đích nào đó, thương vì bà cũng như nó, mất đi người mà mình thường yêu.
- Mẹ nuôi, con đi chơi chút được kholng mẹ nuôi. Tối con sẽ về.
- Con đi đâu?
- Con đi ăn uống chút thôi. Cũng lâu rồi con không đi chơi.
- Ừm. À mà con nhớ về sớm. Khuya nay con phải sang Mỹ với anh ba con. Đừng về trễ quá nhé.
- Đi sớm vậy sao?.
- Đi qua đó có nhiều thứ phải học nên con tranh thủ đi sớm.
- Con biết rồi.
Nói xong thì nó ăn vọi chén cơm rồi xin phép đi chuẩn bị. Chỉ còn vài giờ. Đi cho sớm để ăn hết mấy món ngon, để qua bển chẳng có đâu ăn. Chuẩn bị đâu vào đấy, phi nhanh ra xe chạy cái vèo ra mấy quán ngày trước hay ăn. Không hiểu sao hôm nay mấy món đó ngon thế không biết.
Vi vu Sài Gòn đến tận chiều tối. Đang chuẩn bị về thì.....
- Chạy nhanh lên đi. Nhanh đi.
- Gì gì thế. Ở đâu ra vậy.
- CHẠY NHANH ĐI.
Sau tiếng thét thì nó đã chạy như bay. Chưa hiểu moi tê gì thì đập vào mặt là tên yêu nghiệt đang khoái chí cười ha hả.
- Cô bé đi đâu đấy. Nghr lời tôi phếch nhĩ
- Cái đồ chết bầm. Anh làm gì mà bị người ta đuổi thế. Ăn quịch không trả tiền à
- Cô nghĩ sao vậy. Kỳ đại gia này mà ăn quịch à.
- Ai biết đâu được. Mà nè. Cho có gian tới đây thôi. Làm ơn xuống xe giùm cái.
Cười nhếch môi. Tên này lại có mưu mô gì đây.
- Cô làm ơn thì làm ơn cho trót. Chờ tui về giùm đi. Chạy nải mệt quá. Không đi nổi nữa.
Cái tên này lại trưng cái vẻ yêu nghiệt đó ra. Có ai đó đang mơ màng trước độ dày của da mặt tên nào đó. Cuối cùng thì cũng phải chở ông thần này về mà lòng cứ bức rức. " Sao mà mình nghe lời tên này thế nhỉ".
Vừa đến nơi thì nó há hóc mồm. Cái nhà à không biệt thự mới đúng. Sao nó hoành tráng vậy. Đã vậy còn có hai hàng người áo đen đang chào đón một cách nồng nhiệt. Đang đứng hình thì....
" chụt". - Thanks cô em chở tui về. Trả công cô em đấy.
Đứng hình tập hai. Mắt chữ a mồm chữ O nhìn cái tren đang nhanh chóng đi vào nhà. " Nụ hôn đầu của tôi. WTH. Sao nó lại như vậy chứ". Giờ này nó muốn khóc mà khóc không được. Cố gắng lắm moies về tới nhà. Đùng đùng về tới nhà, lao nhanh vào nhanh vào nhà WC.
- Tên ôn thần. Dám làm chuyện đó với ta. Ta nhất định báo thù........
Nó la muốn bể buôn cái nhà. Anh ba nhà này thì giờ mới buôn điện thoại xuống:" Con bé này chắc phải khổ dài dài với thằng Kỳ"
Bao nhiêu bực tức nó dồn vào cái gối. Đánh đám đá. Làm đủ thứ đến mức mệt lả người. Ngủ không hay gì hết. Lúc tỉnh dậy đã ở sân bay.
- Sao tôi ở đây được vậy cà- lẩm bẩm một mình.
- Thức rồi hả. Nhanh chuẩn bị đi. Sắp tới giờ bay rồi.
- Tới giờ rồi hả.
- Ờ.
- Mình đi thật hả anh?
- Chẳng nhẽ giỡn hả. Cái con bé này.
- Ờ.
Ngồi chờ chuyến bay mà nó cứ khó chịu.
" Phải xa nơi này rồi. Tên yêu nghiệt kia ta sẽ quay ại trả thù. Cứ chờ đấy".
Cuối cùng thì nó cũng đi rồi. Đi sang nay cách xa nửa vòng trái đất. Không biết ngày trở lại nó sẽ ra sao.
MUỐN BIẾT THÌ THEO DỖI TIẾP NÀO......
 
Advertisement
Last edited by a moderator:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom