• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.VIP SANG VIETWRITER.PRO TỪ NGÀY 1/5

New YÊU NHẦM YÊU NGHIỆT PHONG LƯU (2 Viewers)

Bạn nghĩ gì về cốt truyện

  • Tạm ổn

    Votes: 0 0.0%
  • Cốt truyện hơi cũ

    Votes: 0 0.0%
  • Ý kiến khác

    Votes: 0 0.0%

  • Total voters
    2
  • Poll closed .
  • Chap 11: Hello!!! Chào sân vậy được rồi.

One day I'll touch your soil
One day I'll finally know my soil
One day I'll come to you
To say hello... Việt Nam
Chuông điện thoại reo lên cũng là lúc nó đứng trước cửa bar B&H.
- Cái giề đây. Đang trước cửa. Vô liền nè. Đợi xíu đi.
Bước vào được mấy bước đã có người đến chào hỏi, dẫn nó lên cái bàn mà anh ba nó ngồi. Người đó đang có vần mây u ám trên đầu. Trước mặt là bao nhiêu món ăn từ phở đang ngút khói đến hộp bánh tráng cuộn, hoành tráng nhất là một hộp bự đủ loại trái cây. Cái bàn chẳng khác nào gánh bán đồ ăn dạo, muốn tìm gì có đó.
- Hé nhô anh ba đẹp trai. Đợi em lâu chưa?
- Em mua hết cái chợ về đây mở nhà hàng hả?
- Đã mấy tháng rồi người ta chưa có ăn được mấy món này mà. Làm phiềng anh trông tí mà cũng không được nữa chèn.
- Em có biết tại tụi nó mà anh mất bao nhiêu tiền không út. Đây là VIP đấy, trông cho em mà bàn này mất trắng đêm nay. Em có biết nải giờ người ta nhìn anh sao không hả?
Giờ này nó thật sự ghét cái ông anh này rồi. Có nhiêu đó thôi mà cũng kể lễ với nó nữa. Có bao nhiêu đâu mà tối ngày than với thở. Lâu lâu em út nhờ tí chuyện mà làm thấy ghê.
- Thôi mệt anh quá. Bất quá em trả anh cái thẻ vàng là được chứ gì. Người đâu mà ki bo thấy sợ.
- Vậy đưa anh liền đi.
Hai mates ba Bảo sáng rực cũng tại gần nó riết rồi lây lupon cái bệnh hám tiền, cái tật tính toán cũng học được từ nó. Mà ông này cũng tưởng bở ghê. Nghe người ki bo nói trả thẻ mà tin được cũng hay. Lấy cái thẻ màu vàng ra đưa cho Ba Bảo, anh ba chưa kịp lâyd đã bị nó thu lại.
- Mà nói trả anh là em trả liền. Nhưng mà cái gì ra cái đó. Tính toán phải sòng phẳng chứ anh ba. Anh cong thiếu em tám cái thẻ vàng. Trừ lần này là còn bảy cái. OK!
Nó ngồi xuống ăn ngon lành còn olng anh nó thì khỏi phải nói... không thể thốt lên chữ nào. Tại sao lại có đứa em yêu nghiệt nhớ dai tới vậy chứ. Có cái thẻ thôi mà giữ mãi không trả là sao. Từ một đại gia mà vì lỡ dại có một lần mà giờ anh nghèo rớt mồng tơi, bao nhiêu tiền bị nó lấy hết. Còn mỗi cái bar mà cũng không để ông anh nghèo này làm ăn.
- Anh còn mỗi cái chỗ này để kiếm sống qua ngày. Em tha cho anh được không?
- Gì chứ. Ai biểu anh đặt vé giờ này. Giờ này khuya như vậy anh tính đưa em gái sang Trung Quốc ở hay gì mà đuổi người ta đi. Thôi anh lo làm ăn gì thì làm đi. Để người ta ăn.
" Tên nào xấu số lắm mới bắt em đi đó cô hai".
Chỉ biết lặn câm lủi thủi đi về phòng làm việc. Khổ thân ông anh có đứa em như vậy. Bảo vừa đi khuất một chút thì có chừng ba bốn người đi tới. Toàn mấy bạn đẹp đẹp không nha, từ trên xuống dưới toàn đồ hiệu. Chưa hết nha, mấy bà chị này xếch xì lấy đì lắm à nha. Nhìn mà lạnh giùm mấy chế này luôn á trời. Thấy nó ngồi thì nhìn bằng nừa con mắt, lắc cái mông đi qua bàn kế đó ngồi, chỉ chỉ trỏ trỏ. Nhìn là biết đang nói xấu nó rồi.
" Cho em xin, em ăn thôi mà, mất chế có cần nhìn em như thú lạ vậy không."
Cũng chẳng mấy quan tâm, tiếp tục ăn tiếp mấy em trái cây ngon ngọt kia. Ui trùi ui. Ăn mà thấy thương luôn á.
- Cái thằng Bảo này bửa nay làm gì mà chọn người phục vụ thấy ghê vậy trời. Đi lâu không về, rủ rê cho đã rồi đâu rồi.
" Giọng đứa nào quen dữ cà".
Ngước mặt nhìn lên thì hạnh phúc dâng trào. Cái tên yêu nghiệt đó làm gì mà xuất hiện giờ này. Ngay bàn nó ngôi mới ghê. " Cái tên này chế chưa tìm mà mi đến nộp mạng cho chế hả. Chờ đó đi cưng"
Kéo kéo chỉnh chỉnh vạt áo ra hiệu kêu người dọn bàn. Nhanh chóng vào vai phục vụ. Cố gắng nhẹ nhàng nhất có thể. Bên kia gọi món xong, nhẹ nhàng xin lui rồi đi lấy rượu.
" Cưng chết với chế."
Quay lại với chay rượu đắt tiền. Nụ cười rạng rỡ trên môi liền tắc queo khi hình ảnh hết sức " Đẹp mặt người nhìn" hiện ra. Lại hình ảnh anh anh em em ôm hôn thắm thiết, còn thêm phần xinh động cô em gaid đang hết sức uống éo ra sức thể hiện cái gọi là " kỹ thuật hôn". Nó giờ thì đang nhịn đến nỗi trắng mặt, nhanh chóng đặt xuống bàn chay rượu nói " chúc vui vẻ" rồi chạy nhanh vào nhà WC. Không thể chịu được nữa.
- "ọe" Cái tên yêu nghiệt đó làm gì vậy chứ " ọe" chốn đông người mà làm vậy coi được hả trời. "Ọe"
Có ông anh nào đó đang vui vẻ nói chuyện với cái tên phomg lưu nào đó trái hôn cô này, phải ôm cô kia và vinh hạnh được chứng kiến hình ảnh đặt sắc của năm.
Thật sự hạnh phúc khi sáng sớm hôm sau biết tin có người phải vào " địa ngục" suốt đêm qua.
Đang hí hửng đọc tin nhắn của ông anh ba thì bác Minh gọi lại.
- Thưa cô. Đến nơi rồi ạ. Cô cứ lên phòng hiệu trưởng, cậu ba đang chờ đấy ạ.
- Dạ bác về đi, nào học xong con gọi bác.
Bước xuống xe rồi cúi chào bác Minh. Vừa đi vừa ngó nghiêng kím kím phongg hiệu trưởng. Cũng may là có cái sơ đồ trường chứ không tìm tới mai chưa biết cái phòng đó nằm đâu. Trường gi mà bự dễ sợ. Vừa bước vào phòng thì gặp ngay ba Bảo đang nói chuyện với ông thầy già già. Khuôn mặt phúc hậu và nhìn hiền lắm. Nó khẽ cúi đầu.
- Con chào Thầy. Con là học sinh mới ạ.
Nhìn đến nơi vừa ên tiếng:" con là Hải Yến?"
- Dạ
- Được rồi. Bảo đưa em về lớp, 12a3. Cô Dương chủ nhiệm. Yến nào rãnh nhớ sang nhà ông chơi nha con.
Nó với ông anh ba cuối chào rồi đi lên phòng học. Trên đường nó nói khá nhiều. Còn ông anh này làm gì mà lúc nào cũng trả lời cọc lóc.
- Này này, hiệu trưởng nhìn hiền ghê anh há.
- Hiền!
- Mà anh làm gì sợ ông đó vậy. Bộ người quen hả?
- Ông ngoại.
- anh làm gì trả lời cọc lóc vậy.
- Nghe anh nói. Ở trường hạn chế tiếp xục nhiều người quá. Nghe chưa.
- Ờ.
Nhìn tới lui mới biết đabg đứng trước cửa lớp. Hình như cô giáo đang giới thiệu gì gì đó. Chỉ thấy cô ngoắc tụi nó vào.
- Hai em tự giới thiệu đi.
- Quen quá rồi không cần giới thiệu
Chỉ nói có mất câu mà cái lớp muốn vỡ ra làm đôi. Mấy chế bánh bèo la inh ỏi. Ông anh nhanh chóng xuống bàn ngồi để nó bơ vơ một mình. Lấy lại tinh thần nó giới thiệu.
- Mình là Nguyền Hải Yến. Mong các bạn giúp đỡ.
Chưa nói hết câu đã có tiếng phía dưới van lên.
- Con nhóc phục vụ.
 
Advertisement
Last edited by a moderator:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom