• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New YÊU NHẦM YÊU NGHIỆT PHONG LƯU (1 Viewer)

Bạn nghĩ gì về cốt truyện

  • Tạm ổn

    Votes: 0 0.0%
  • Cốt truyện hơi cũ

    Votes: 0 0.0%
  • Ý kiến khác

    Votes: 0 0.0%

  • Total voters
    2
  • Poll closed .
  • Chap 4: gặp gia đình mới

- Con gái của mẹ, dậy nào. Cùng ăn tối với mọi người nào con. Nhanh xuống nhà ăn nhé.
Bà vỗ nhẹ vào cai mặt bánh bao của nó. Nó mơ mơ màng màng ngồi dậy. Khẽ nheo mắt, quơ tay tìm tìm cákính. " Tối rồi sao?".
- Con mao chuẩn bị rồi xuống ăn cơm đi. Cả nhà đang chờ con.
Nó gật đầu. Bà cười hiền rồi đi xuống nhà ăn. " Bà này là ai sao lúc nào cũng cười với mình vậy chứ". Nó ráng lết nhanh vào WC. Chuẩn bị đâu vào đấy nó đi nhanh xuống nhà ăn, cái bụng rỗng giờ này cần lấp đầy rồi đây. " Bây giờ ăn là quan trọng nhất, dù mai có chết cũng phải ăn cho xong đi rồi chết cũng không muộn". Cái tật tham ăn thì có đánh cũng không bỏ. Phi nhanh ra khỏi phòng nó mới biết được một việc hết sức quan trọng mà nải giờ không lo.
- Cái nhà gì mà bự vạy trời. RỒI CÁI NHÀ ĂN NÓ Ở CHỔ NÀO HẢ TRỜI?????
Vấn đề sống còn của nó. Nhìn trước sau gì cũng tường là tường. Cái nổi ai oán đó chỉ có thể ngậm ngùi cầu trời khẩn phật mà ban một ai đó đến giúp nó thoát khỏi cái chổ này. Không phụ người mập mạp, nó vừa quay ra sau chuẩn bị đi thì " bụp, phịch" ngã nhàu ra sau. Vừa chuẩn bị thủ thế thì ngây người....." oppa.... trên đời này còn người đẹp đến thế sao trời...... oppa".
- Yến không sao chứ sao giờ này còn chưa đi ăn nữa. Mọi người đợi em nải giờ. Đi hai dẫn em đi.
Anh kéo tay nó đi thật nhanh. Anh cười rất đẹp, anh rất vui. Giờ thì cô em gái anh mong đợi từng ngày từng giờ đã về lại với anh. Người kia thì vui vẻ đi như bay. Nàng thì vẫn ngây ngất. Anh cứ nói và cô cứ nhìn. " Đây là đâu, tại sao toàn trai đẹp không vậy chứ". Đang mãi ngắm người đẹp thì bị gợi với lại. Nó giậc mình với số lượng người đang nhìn nó.
- Chào cậu hai, cô út.
Rất nhiều người hầu cuối chào. Nó thì ngạc nhiên dữ dội. Nhà gì mà lắm người làm thế. " Cô út, mình sao?" Anh đẹp trai đưa nó vào chổ ngồi kế cái bà dì hay cười. Bà vẫn cười. Từ ngày nó về bà cười nhiều lắm. Không khí phòng ăn giờ cũng trở nên ó nhiệt bởi bao lời bàn tán về cô bé. Cái tiêngd xì xào ngày càng to. Đôi mày bà nhíu lại. Tiếng ồn cũng dần tắt. Bà ra lệnh:
- Mọi người có thể đi làm việc của mình rồi.
- Vâng thưa phu nhân.
Tiếng nói vang vọng dần tắt thay vào là âm thanh bước chân vọi vã. Đôi mày bà thả lỏng, khẽ cười rồi ra hiệu cho mọi người ăn cơm. Nó chỉ đợi có nhiêu, bắt đầu từ tốn ăn cơm. Mọi người trong bàn vẫn nhìn nó. Ai cũng tranh gắp thức ăn cho nó. Gắp đầy cả chén. Khóc không thành tiếng, háo ăn thì háo nó cũng biế lịch sự. Người ta gắp chẳng nhẽ không ăn. Ăn không hết thì bỏ tội. Giờ ăn mà như hành hạ nó. Cái bụng no căn. Thầm kêu khổ, cứ vâyk hoài chắc đem đi cân luôn quá.( ý là mập như heo) .
Cái bàn ăn cuối cùng cũng được dọn xuống. Chưa kịp tiêu hóa hết cái mớ thức ăn thì bọ kéo ta ăn trái cây. " Cái này là chết do bội thực đây nè. Ăn gì mà ăn dữ vậy không biết. Hết cơm tới trái."
- Ăn đi con. Ăn cho khỏe.
- Cảm ơn bác, con no rồi. Cả nhà cứ ăn đi. Lát con ăn sau .
- Được rồi. Bác Minh đem lên phòng cho cô út đĩa trái cây đi.
- Dạ được rồi bác.
- Không sao đâu con
"Bụng dạ nữa đâu mà ăn. No căng rồi ăn nửa là coi như chết vì no."
Bà kéo tay nó ngồi cạnh bà. Nhẹ vuốt khuôn mặt bầu bĩnh. Bắt dâud lên tiếng
- Tối nay mẹ giới thiệu cae gia đình cho con nha. Kể từ nay con sẽ chính thức là con mẹ. Con nên biết các thành viên trong nhà nhé.
Nó nhìn bà ngây ngốc rồi gật đầu, đảo mắt nhìn xung quanh. " Vậy đây là người nhận nuôi mình, hình như ba có nhắc đến họ trong lá thư thì phải".
- Ta là mẹ Ngọc của con, còn đây là ba con, ba Lâm.
Bà tự giới thiệu rồi chỉ tay vào người đàn ông bên cạnh. Nó châm chú nhìn theo cái chỉ tay của bà. " Ba nuôi, mẹ nuôi". Nó khẽ gọi, sao bốn chữ này thốt lên sao nặng nề quá. Nó chưa hề gọi ai là ba hay mẹ ngoài hai người đã sinh nó và nuôi nó suốt mười tám năm qua.
- ( cười rất tươi) Con mẹ thật ngoan. Con đây là anh hai Gia Thiên.
- Anh hai!!
Nó chưa bao giờ có anh. Không ngờ một ngày nó lại có được một người anh trai đẹp đến vậy. Nó cười rất tươi. Anh khẽ đáp lại nó là cái vẹo má nhẹ: " Em của anh mà béo ú thật, cái mặt này giang lắm nha. Có ý gì với hai à."
- Có đâu tròi!- cái môi nhỏ chu ra chói bai chói biến
- Anh làm ơn bỏ cái má của tui ra. Ai cho anh vẹo hả.
" Là tên điên bị phạt hôm qua kìa. Mà sao có cài gì đó sai sau thì phải".
Tình trạng hiện tại rất là sai kinh hai thằng con trai tranh nhau vẹo má một đứa mập ú ù.
- Gì chứ. Út là của anh. Chú ba làm ơn xê ra đi.
- Này ông già, út là của tôi. Ông miễn có đụng vào nhá...
" Ở đây chết hết rồi". Mẹ nuôu lên tiếng thật đúng lúc, nếu mẹ nuôi nó không lên tiếng chắc có đại chiến... Nó thì chả hiểu mô tê gì hết... " Rốt cục thì cái gid đang xảy ra teong căn nhà này thế???" .
 
Advertisement
Last edited by a moderator:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom