• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full Yêu Cung (1 Viewer)

  • Chương 1216

- Ngươi nhìn tiểu tử béo mập kia một chút. Hắn là hàng xóm của hài tử này.


Vận mệnh của tiểu tử mập mạp này hoàn toàn khác với hài tử này. Chúng ta cùng


quan sát hai người bọn họ đi!


Âu Dương chỉ vào một đứa trẻ ngồi cùng bàn với Trương Thiên Cổ. Trương Thiên


Cổ chính là hài tử mà đám người Âu Dương lựa chọn để quan sát. Tiểu tử mập mạp


kia tên là Hoàng Thành Huy.


Thời gian nhanh chóng trôi quá, hai đứa bé Thiên Cổ và Thành Huy đã trải qua


sơ trung cao trung, bước sau cùng lại cùng vào một trường đại học nhị lưu. Chỉ


sợ hai người bọn họ có nằm mơ cũng không tưởng tượng được, trên đoạn đường bọn


họ đi qua, đều có hai chí cao vô thượng lặng lẽ đứng ở bên cạnh quan sát bọn


họ. Nhưng hai người này lại là hai kẻ vô tình tuyệt đối sẽ không giúp đỡ bọn


họ cho dù một chút. Bởi vì bất kỳ sự trợ giúp nào cũng có thể thay đổi vận


mạng của bọn họ trong nháy mắt. Hai người này muốn nhìn thấy chính là quỹ tích


vận mệnh thực sự hai đứa bé.


Bắt đầu vào đại học bắt đầu, mập mạp với Thiên Cổ đã bắt đầu khác đi. Thiên Cổ


vẫn trầm mặc ít lời như trước kia. Dù sao tình hình gia đình của Thiên Cổ cũng


không ra sao. Bản thân hắn lại không phải là một đứa trẻ dễ nhìn. Hơn nữa hắn


cũng không thích biểu đạt bản thân. Trong đại học, một nam hài như vậy trên


căn bản không có cách nào khiến người ta chú ý tới.


Nhưng bản thân Thành Huy lại là một gia hỏa hoạt bát hiếu động. Hai năm qua


điều kiện của gia đình mập mạp đã có không ít chuyển biến. Cho nên từ khi bắt


đầu vào đại học, Thành Huy kia liền giống như cá được thả vào trong nước. Đủ


loại mỹ nữ bắt đầu không ngừng lướt qua cuộc sống của Thành Huy. Điều này


khiến Thiên Cổ nhìn thấy vô cùng ước ao.


- Tiền tài, mỹ nữ. Âu Dương ngươi lựa chọn tiểu tử mập mạp tương lai sẽ không


có quyền lực và địa vị sao?


Thiên Vương vẫn không nhìn lén vận mệnh của tiểu tử mập mạp. Ngược lại, hai


người kia lại rất thích cuộc sống của bọn họ . .


- Xem tiếp đi. Xem tiếp rồi ngươi sẽ hiểu!


Âu Dương giống như một gian thương bán hàng vậy. Hắn vẫn giữ kín không chịu


nói cho Thiên Vương biết.


Thời gian lại chuyển dời. Thiên Cổ và Thành Huy tốt nghiệp đại học. Ngày tốt


nghiệp đại học, Thành Huy rời nhà tới trường học từ sáng sớm. Hắn cũng lớn


tiếng la lên mình được giải phóng, mình được tự do. Thiên Cổ lại cùng các bạn


học chụp bức ảnh chung cuối cùng. Khi Thiên Cổ đi tới cửa trường đại học, hắn


quay đầu lại nhìn, không ngờ thấy được một học muội hắn không hay chú ý tới


lại lặng lẽ đứng ở phía xa chuẩn bị vẫy tay từ biệt hắn.


- Chuyện này... Đây chính là điều ngươi muốn cho ta thấy sao?


Giờ phút này Thiên Vương dường như đã hiểu rõ được điều gì đó.


- Ha ha, đúng vậy. Bốn năm đại học, tiểu tử mập mạp kia có vô số đào hoa vận.


Nhưng so với Thiên Cổ hắn lại phải bỏ ra rất nhiều thứ. Thiên Cổ bỏ ra ít hơn,


tất nhiên hắn cũng nhận được ít hơn. Nhưng hiện tại xem ra, ngươi nguyện ý làm


tiểu tử mập mạp ra đi không có ai nhớ tới, hay nguyện ý làm một kẻ yên tĩnh,


trong lúc ra đi có người tiễn biệt như Thiên Cổ đây?


Âu Dương nói vậy khiến Thiên Vương phải cúi đầu. Thật ra nói theo một ý nghĩa


nào đó, Thiên Vương và Âu Dương chính là Thiên Cổ và tiểu tử mập mạp kia. Hai


người hình như lấy thân phận những người đứng xem nhìn mình vậy.


Từ ngày bước chân ra khỏi trường học, Thành Huy đã phát huy năng lực của mình


về phía toàn xã hội. Đầu tiên hắn lợi dụng tài lực của nhà mình, tự mình mở ra


một công ty nho nhỏ. Trong thời gian năm năm, Thành Huy dựa vào thủ đoạn khéo


léo của mình, không ngờ khiến công ty nhỏ trong tỉnh này tỉnh trở nên khá nổi


danh. Hắn cũng đã trở thành một ông trẻ chủ tuổi.


Nhưng nhìn chung Thiên Cổ...


Sau khi ra khỏi trường đại học, Thiên Cổ đã ném đi không biết bao nhiêu bộ hồ


sơ. Đại thể nhận được các câu trả lơi như thành tích của ngươi tại trường học


quá kém. Bản thân ngươi không có bất kỳ kinh nghiệm nào. Ngươi quá còn trẻ.


- Thấy không. Tốt nghiệp cùng một trường đại học, nếu như dựa theo lý luận


ngươi đã từng nói, bất luận lúc trước hay sau này thế nào, chí ít vào lúc này


giữa bọn họ hẳn là phải tương đồng, cũng nên có đãi ngộ công bằng. Nhưng hiện


tại ngươi xem một chút đi. Sau năm năm này, tại sao đãi ngộ mà bọn họ nhận


được lại không giống nhau, cũng không công bằng đây?


Một câu nói của Âu Dương lại khiến Thiên Vương ngậm miệng.


- Tiếp tục xem đi. Sau đó ta sẽ dùng sự thật để nói cho ngươi biết. Thật ra


thiên địa chưa bao giờ từ bỏ bất kỳ một người nào, cũng chưa bao giờ không


công bằng đối với bất kỳ người nào!


Âu Dương dẫn theo Thiên Vương không ngừng ở bên cạnh hai người này, xem hai


người này có xuất thân, vận mệnh và lý tưởng gần như hoàn toàn khác nhau, lại


phấn đầu từng chút một... ...


Thành Huy vẫn đang phát triển công ty của mình, nhưng cùng với công ty ngày


càng phát triển, những người bên cạnh Thành Huy ngược lại càng ngày càng ít,


thời gian năm năm, vừa mới ba mươi tuổi đầu trên đầu Thành Huy đã bắt đầu xuất


hiện tóc bạc.


Còn Thiên Cổ chỉ là một viên chức nhỏ trong công ty, tìm một gái ở quê kết


hôn, mặc dù cuộc sống cũng không quá tốt, nhưng hàng ngày về nhà nhìn thê tử


cơm nước cho mình, trên mặt Thiên Cổ lúc nào cũng lộ ra vẻ tươi cười, bất luận


hàng ngày mệt nhọc cỡ nào, buổi tối về nhà Thiên Cổ luôn có thể quên đi mọi u


sầu.


- Trong mắt ngươi cường giả thực sự mạnh như vậy sao?


Âu Dương đứng ở đó nhìn Thiên Vương cúi đầu không nói. Nếu như dựa theo lý


luận của Thiên Vương, ông trời không công bằng với Thiên Cổ, dù sao cuộc sống


choáng ngợp trong vàng son như Thành Huy mới là cuộc sống tốt nhất.


- Nhìn cường giả trong mắt ngươi xem, hắn sở hữu quyền lực sở hữu tiền tài,


bên người có vô số mỹ nữ, nhưng hắn lại không có tình cảm, hắn không có bằng


hữu, cái gọi là bằng hữu của hắn chẳng qua là tồn tại vì lợi ích, cái này


giống như những người ngươi từng thu nạp. Thiên Vương, ngươi có tin không? Nếu


như những người gọi là thủ hạ của ngươi biết tin ngươi chết, bọn họ khẳng định


sẽ quên ngươi rất nhanh, còn ta thì khác, cho dù ta chết, bằng hữu của ta cũng


sẽ không tin tưởng, bọn họ sẽ đợi ta lần thứ hai xuất hiện, thậm chí sẽ báo


thù cho ta! Đây là sự khác nhau lớn nhất giữa hai chúng ta.


Mỗi câu nói của Âu Dương đều giống như lưỡi dao sắc bén xuyên thấu trái tim


Thiên Vương.


- Kỳ thực ông trời luôn công bằng, khi nó cho ngươi có được thứ gì đó, nó


cũng sẽ khiến ngươi mất đi thứ gì đó. Thành Huy có được quyền lợi và tiền tài


vô thượng, nhưng lại mất đi tình bằng hữu và tình thân. Thiên Cổ có được tình


bằng hữu và thân tình và hữu tình, nhưng lại mất đi tiền tài và quyền lợi, như


vậy còn không công bằng sao?


Âu Dương vỗ vai Thiên Vương, lúc này hai người giống như hai lão bằng hữu, chứ


không phải địch nhân.


- Nhìn tiếp đi.


Thời gian tiếp tục trôi qua, đảo mắt đã hai mươi năm, Thành Huy vẫn chưa kết


hôn, mỗi ngày vẫn chìm trong cuộc sống xa xỉ, làm những cuộc giao tiếp vụ lợi.


Lúc này Thành Huy mới năm mươi tuổi đầu, nhưng tóc sớm bạc trắng, chỉ có thể


dùng thuốc nhuộm tóc và nụ cười giả dối để ẩn giấu.


Ta Là Chí Tôn, hài, hay, trí tuệ, bá đạo... Tất cả đều có trong Ta Là Chí Tôn (dịch)
 

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Yêu Cung
  • Minh Nguyệt
Chương 1218
Yêu Cung
  • Minh Nguyệt
Chương 1218
Khó Có Được Tình Yêu Trọn Vẹn
Chương 52
[Zhihu] Tróc yêu ký
  • FB Mắt Nâu.
Chương 7 END

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom