• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Truyện Chiến Thần Cuồng Phong - Tần Vũ Phong (25 Viewers)

  • Chương 555

Các bạn vào để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

**********







Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Chương 555: Hoạt Diêm Vương!



Cũng nói ví dụ như, ở trên tấm Thiếp Diêm Vương mà anh đang cầm trong tay còn có một dòng ký tên của người gửi…





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Hoạt Diêm Vương!



Đây là cao thủ bất chính đột nhiên xuất hiện ở Đại Ninh trong những năm gần đây!





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Nhưng mà những đặc điểm cụ thể như thủ đoạn ra tay như thế nào, tướng mạo ra sao, chiều cao thế nào, có dấu hiệu đặc thù gì hay không… Không có bất kỳ một ai biết được tất cả những thứ này!



Bởi vì những người nhìn thấy hình dáng thật của người này… Đều đã chết!





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Bên thi thể của người chết chỉ để lại một bức hình chân dung tượng trưng của Diêm Vương được cắt bằng giấy để chứng nhận thân phận hung thủ.




Mà trước mỗi một lần cái người được gọi là “Hoạt Diêm Vương” này lộ mặt hành hung, người này đều sẽ tuyên bố trước đối tượng sẽ bị giết…





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Phía bên trên tấm Thiếp Diêm Vương đen tuyền sẽ ghi rõ vào ngày nào, ở nơi nào, giết người nào!



Mỗi một lần ra tay đều là tắm máu toàn bộ dòng họ!





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Mà lần này, đã là lần thứ tám Thiếp Diêm Vương được ra đời.



Trước đó, Thiếp Diêm Vương đã liên tục xuất hiện bảy lần.





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Rất khó nói rõ được rốt cuộc Hoạt Diêm Vương này giết nhiều người như vậy là vì cái gì.



Người mà kẻ này giết có khi là những công dân trong sạch, hết sức bình dị, cũng có những người có tài có chí vang danh một chốn, cũng có những tên côn đồ không chuyện ác nào không làm…





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Không có một quy luật chung nào, có thể nói là chém giết ngẫu nhiên!



Thủ đoạn tàn nhẫn đến mức máu chảy thành sông!





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Bất kể là phía Chính phủ của Đại Ninh, hay là các thế lực trong giang hồ phối hợp lại với nhau cũng đều phải bó tay luống cuống trước kẻ tự xưng là Hoạt Diêm Vương này.



Đây cũng không phải là lần đầu tiên có người mời cao thủ tới để bảo vệ nhà mình sau khi nhận được Thiếp Diêm Vương.





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Nhưng mà mấy lần trước… Toàn bộ đều kết thúc trong sự thất bại.



Không riêng gì mục tiêu của Hoạt Diêm Vương, mà thậm chí là toàn bộ những cao thủ được mời tới để bảo vệ cũng đều bị mất mạng!





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Rất nhiều người suy đoán, thực lực của Hoạt Diêm Vương chắc chắn không thấp hơn cao thủ có tên trên Hổ Bảng.





Thậm chí, không thua gì những cường giả trên Long Bảng!





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Cách hành động như thế của Hoạt Diêm Vương đã khiến cho gần như là toàn bộ những người nhận được Thiếp Diêm Vương đều không còn chút sức nào để đánh trả.



Đến cuối cùng, bất kể là thù lao phong phú và hậu hĩnh đến như thế nào, dù là núi vàng biển bạc chăng nữa, nhưng khi vừa nghe nói rằng là bị nhận phải Thiếp Diêm Vương thì cũng không có người nào dám ra mặt giúp đỡ!





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Vì vậy, trên giang hồ cũng dần dần truyền tai nhau một câu nói như thế này…



“Diêm Vương muốn anh chết vào mười hai giờ đêm, ai dám để cho anh sống đến ba giờ sáng?”





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Hoạt Diêm Vương… Chính là cái tên khiến cho người ta nghe thôi mà đã sợ đến mất mật như vậy.



Không người nào có thể thoát khỏi được lệnh xét xử của Diêm Vương!





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Bất kể là có mời được cao thủ có bản lĩnh lớn như thế nào đến bảo vệ, thậm chí là đã còn từng có người thử nghiệm chạy đến chân trời góc biển, nhưng cũng không có một ai thành công sống sót ở dưới tay của Hoạt Diêm Vương!



Khi năm cao thủ vang danh một chốn này nhớ lại những tin đồn có liên quan đến Hoạt Diêm Vương đang không ngừng được truyền tai nhau ở trên giang hồ, sắc mặt của bọn họ đều trở nên âm u và nặng nề, thật sự là đã bị dọa sợ không nhé!





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Dẫu sao, cứ hễ là người nhận được Thiếp Diêm Vương thì đến cuối cùng sẽ không có một ai có thể may mắn sống sót, tránh khỏi khó khăn!



Thậm chí, đã có người bắt đầu gióng lên hồi trống rút lui!





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Phán Quan Bút Thẩm Đan Tâm nhỏ giọng thì thầm: “Những cái tên được ghi lại ở trong cuốn sổ tử thần của tôi vẫn còn chưa giải quyết sạch sẽ nữa…”



Tần Vũ Phong có chút nghẹn lời nhìn ông ta, Thẩm Đan Tâm thật sự rất “nhỏ mọn”, quả nhiên danh bất hư truyền.





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Nhưng mà, điệu bộ nhỏ mọn này là giả, sợ hãi Hoạt Diêm Vương kia mới là thật, đúng chứ?



Suy nghĩ một chút cũng phải, Phán Quan dĩ nhiên là phải sợ hãi trước Diêm Vương!





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Bên trong Diễn Võ Đường có một đám người tụ tập lại một chỗ nói chuyện, diện tích của không gian xung quanh thì lớn như vậy, nhưng năm người cùng tụ vào một nơi, những động tác nhỏ và những tiếng thì thầm, lẩm bẩm của bọn họ đều không trốn thoát được khỏi ánh mắt của Hàn Cam Vọng.



Hàn Cam Vọng thấy vậy thì chủ động nói: “Nếu như mọi người không muốn tham dự vào chuyện này, vậy thì đương nhiên là nhà họ Hàn cũng sẽ không ép buộc mọi người phải ở lại!”





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






“Năm nay lão phu cũng đã hơn tám mươi tuổi, sống cũng đủ vốn rồi! Cùng lắm thì đến lúc đó, lão phu dùng một mạng đổi một mạng với cái tên Hoạt Diêm Vương Nhất kia, nhất định sẽ không để cho tên đó chiếm được món hời, lão phu cũng không muốn liên lụy đến mọi người!”



Thân thể của Hàn Cam Vọng tuy già, nhưng ý chí không chết!





Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Hàn Cam Vọng vừa nói lời này ra, nghĩa khí hào hiệp ở trên người của ông ta cũng đã khiến cho Tân Vũ Phong cảm thấy xúc động, khiến cho anh tôn kính ông lão trước mặt này thêm mấy phần.





------



Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”






Cập nhật chương mới nhanh nhất trên Truyện88!
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom