• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

New Tình huyết (1 Viewer)

Bạn thấy truyện như thế nào?


  • Total voters
    3
  • CHƯƠNG 3

Đêm tối đen như mực, đứng cách xa hai mét đã không nhìn rõ mặt, ba chiếc xe con im lìm đỗ trước cổng kho chứa hàng chuẩn bị xuất cảnh. Đúng một giờ, một con đom đóm sáng nhấp nháy trên đỉnh tầng hai tòa nhà đối diện, chiếc xe con đi đầu bật đèn pha chiếu sáng một vùng, ngay lập tức 10 vệ sĩ chạy đến chiếc xe ô tô đi giữa, cửa xe mở ra một bóng người thấp lùn, béo mập bước ra, đôi mắt chim ưng liếc nhìn xung quanh.
“Lão Sam, đích thân Ngụy tổng tôi tới đây mà lão chưa ra mặt à?”. Ngụy Diên đút tay vào túi quần nói vọng lên. Đêm đen đặc quánh, bốn phía im lìm vì vậy ngay khi Ngụy Diên cất giọng khô khốc nhưng hơi khàn do hút thuốc lâu năm của mình, ngay lập tức bốn phía vang dội lại âm thanh ồm ồm rất khó chịu.
“Bốp! Bốp! Bốp” ba tiếng vỗ tay vang lên, ngay lập tức phía nhà kho đối diện lão Ngụy được chiếu sáng bởi bóng đèn công suất lớn khiến lão chói mắt vội lấy tay che rồi lùi về sau hai bước. Do ánh sáng chói khiến lão không nhìn thấy rõ đối phương là ai nhưng dáng vẻ kia chắc chắn không thể của lão Sam. Lão Sam chỉ cao khoảng một mét tám, tóc hung vàng chuyên tết phía sau, còn người này… Ngay lập tức lão cảm nhận được mùi chết chóc đang bủa vây lão, đôi mắt chim ưng không ngừng khiến lão toát mồ hôi lạnh.
“Lục tổng không biết có hứng thú gì mà đêm hôm lại đến đây?”. Người đàn ông từng bước lại gần chỗ Ngụy Diên, lão cũng đã nghĩ sẽ có ngày Lục Cầm Giao phát hiện ra chính lão đã dùng Yên Linh để đổi lấy thông tin chuyến hàng lần này từ lão Sam, vì vậy lão tìm mọi cách để chuyến hàng đến sớm, lão dự định sau khi xong sẽ tạm thời ẩn cư một thời gian chờ sóng yên biển lặng, ai ngờ được…
“Lục Cầm Giao tôi thấy khó chịu, muốn đi dạo chơi quanh tiện thể tính giăng lưới kiếm vài con cá đổi bữa cho lũ chó ở nhà. Vậy sao Ngụy tổng cũng ở đây, ông cũng muốn đi giăng lưới sao?”
“Tôi đâu biết Lục tổng có nhã hứng vậy, nếu biết tôi tuyệt đối không quấy rầy. Tôi xin phép đi trước”. “Gặp Ngụy tổng thật chẳng nể mặt tôi, mấy khi có cơ hội, đồ tôi cũng chuẩn bị sẵn rồi”.
“Lục tổng, tôi biết ông đang muốn lấy lại lô hàng này nhưng xin lỗi, tôi đã đánh cược, ít ra trong tay tôi còn tài liệu về chuyến hàng trước, nếu có gì bất trắc xảy ra với tôi, tôi không đảm bảo điều gì sẽ xảy ra”
“Tôi chỉ định mời ông đi câu một chuyến thôi, ông vội gì chứ. Mang lên!”. Không để Ngụy Diên kịp từ chối, hai gã mặc đồ đen khênh một chiếc thùng màu xanh đến trước mặt lão rồi đổ ra, ngay lập tức tiếng hít khí lạnh vang lên, vài gã thủ hạ vội bước lùi về sau. Trên mặt đất là từng bộ phận thi thể của lão Sam lăn lóc, bầy nhầy, cái đầu của lão lăn đến chân Ngụy Diên, nhất là đôi mắt đang mở lớn kinh hoảng.
 
Last edited by a moderator:

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom