• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.VIP SANG VIETWRITER.PRO TỪ NGÀY 1/5

Hot Đan Đại Chí Tôn (4 Viewers)

  • Chương 2536-2540

Chương 2536 Sát Thần Chú (2)

Thiên Diện Ma Hoàng bạo động ma uy, rung chuyển trời đất, U Minh mênh mông đều giống như muốn sụp đổ ở trước mặt hắn, hai cánh tay hắn kéo lấy, cuồng lực cuồn cuộn, quả thực đã xiềng xích túm ra khỏi hư không còn đang bạo động.

Nhưng... thân ảnh trong liệt diễm đột nhiên rõ ràng lại làm cho linh hồn Thiên Diện Ma Hoàng kịch biến.

Đây không phải là Khương Phàm!

Đó là Đông Hoàng Càn!!

Sát Thần Tỏa Liên đánh xuyên chiến khu Đông Hoàng Càn, đánh đến hắn đầm đìa máu me.

- Kẻ mắc lừa chính là ngươi!

Đông Hoàng Càn miệng đầy máu tươi, gương mặt dữ tợn, trước tiên đã diễn biến ra bàng bạc xiềng xích không gian, lít nha lít nhít quấn quanh xiềng xích Sát Thần Chú, giao hòa cùng không gian U Minh, kiềm chế Thiên Diện Ma Hoàng ngược lại.

Cùng lúc đó, trong liệt diễm bạo động, Khương Phàm dục hỏa trùng sinh, giương cánh gáy to.

Sau đó... Một mảnh cường quang hừng hực nở rộ, như mê quang tuyên cổ lưu chuyển, như tinh không lao nhanh giữa bầu trời, chiếu thấu liệt diễm bạo động, trong chớp mắt đã vượt ngang ba vạn mét, bổ về phía Thiên Diện Ma Hoàng.

Là Quang Minh Thần Kiếm!

Là Quang Minh kiếm thuật!

Khương Phàm kiếp trước đã từng bị Quang Minh Thần Kiếm chém giết qua một lần, trong Niết Bàn đã lấy được kiếm thuật của Quang Minh Thần Kiếm!

Kiếp này, sau khi dung hợp đầu lâu, các loại bí thuật lại lần lượt trở về!

Quang Minh kiếm thuật chính là một trong số đó!!

Thiên Diện Ma Hoàng đang chờ đợi Khương Phàm Niết Bà để phát động Sát Thần Chú, Khương Phàm thì lại đang chờ đợi Thiên Diện Ma Hoàng phát uy, phóng thích Quang Minh kiếm thuật!

Linh hồn Thiên Diện Ma Hoàng kinh hãi, muốn rút lui nhưng đã không kịp nữa.

Thân thể vừa mới bị thương, xiềng xích lại bị phản chế, mà tốc độ của Quang Minh Thần Kiếm càng là lăng tuyệt thiên hạ.

Phốc phốc!!

Kiếm Triều Quang Minh bổ xuống, giống như là lôi triều cuốn qua trong nháy mắt, hài cốt Thiên Diện Ma Hoàng bò đầy vết nứt lập tức bị chia năm xẻ bảy.

Linh hồn lại gặp phải trọng thương, thực lực mà hắn dùng thọ nguyên đổi lấy đã triệt để tiêu tán!

Quang Minh Thần Kiếm cùng Quang Minh kiếm thuật đối với Ma tộc mà nói là chính là khắc tinh, mà đối với hắn tại giờ phút này, càng là đè sập một kích trí mạng!

- Thiên Diện Ma Hoàng, ngươi không thể quay về Hắc Ma đại lục!!

Khương Phàm giương cánh chỉ trời, thôi động Phần Thiên Luyện Vực ầm vang trải rộng ra, đặt Thiên Diện Ma Hoàng đang hỗn loạn kêu thảm vào trong đó.

Ba cái tế đàn bành trướng nhảy nhót, ba loại liệt diễm hiển hóa chân thân.

- Hắc Ma Bia! Trở về!!

Rốt cuộc Thiên Diện Ma Hoàng cũng cảm thấy sợ hãi, linh hồn hắn hét lên đầy thê lương, nhưng bây giờ là thời khắc mấu chốt để Hắc Ma Bia đang trấn áp Liệp Thần Thương, nó không quan tâm đến sự triệu hoán của hắn.

Ầm ầm!!

Phần Thiên Luyện Vực trải rộng ra hơn trăm dặm, diễn biến liệt diễm lĩnh vực, giống như luyện lô, lại như thế giới liệt diễm.

Nhiệt độ cao khủng bố, phần thiên diệt địa!

Liệt diễm bạo động, giống như thiên tai!

Hài cốt Thiên Diện Ma Hoàng chồng chất vết thương, bắt đầu hòa tan với tốc độ mà mắt trần đều có thể thấy được.

Khương Phàm cầm Quang Minh Thần Kiếm trong tay, mạnh mẽ đâm tới trong Phần Thiên Luyện Vực, liên tiếp chém vào lấy Thiên Diện Ma Hoàng.

- Hắc Ma Bia!! Cứu ta!!

Thiên Diện Ma Hoàng tuyệt vọng giãy dụa, điên cuồng va chạm, kiệt lực gọi Hắc Ma Bia về.

Nhưng Bát Hoang Tuyệt Diễm, Vạn Vật Nguyên Hỏa, giống như là Khương Phàm hóa thân, cũng thể hiện ra uy lực khủng bố, cưỡng ép chặn đánh.

Chỗ kinh khủng của Phần Thiên Luyện Vực không chỉ là diễn biến các loại hình thái, kinh khủng nhất là liệt diễm lĩnh vực, đây quả thực là pháp trường của Khương Phàm.

- Không ai có thể cứu được ngươi!! Pháp trường của ta là Luyện Ngục của ngươi!! Thiên Diện Ma Hoàng, ngươi không nên bước vào Thương Huyền!

Khương Phàm nhanh chóng hoành hành, lay động hiện ra lít nha lít nhít phân thân trong liệt diễm vô tận.

Ở trong pháp tràng liệt diễm Phần Thiên Luyện Vực này, mỗi một phân thân đều giống như Khương Phàm chân thân, khó mà phân biệt được thật giả.

Phốc phốc!!

Chân thân Khương Phàm sượt qua người Thiên Diện Ma Hoàng, Quang Minh Thần Kiếm chặn ngang chặt đứt hắn.

Ầm ầm!!

Bát Hoang Tuyệt Diễm cùng Vạn Vật Nguyên Hỏa theo sát tới, một loại nuốt hết thân trên, một loại nuốt hết thân dưới, giống như cưỡng ép tách rời kéo tới hai hướng khác nhau.

Rốt cuộc linh hồn của Thiên Diện Ma Hoàng cũng rời khỏi hài cốt, trong liệt diễm vô tận này đều vang vọng tiếng kêu gào thảm thiết của hắn.

- Đế Quân, ta không thể chết! Hắc Ma Đế tộc không thể không có ta!! Không thể chết!!

Giờ khắc này, Hắc Ma Bia sắp khống chế lại Liệp Thần Thương rốt cuộc cũng vẫn từ bỏ, ù ù bạo động, gào thét lao tới phía Thiên Diện Ma Hoàng nơi này, muốn đập Phần Thiên Luyện Vực ra, cứu vớt Thiên Diện Ma Hoàng.

- Đế Quân! Đế Quân! Nhanh nhanh nhanh, mang ta rời khỏi!

Linh hồn Thiên Diện Ma Hoàng cùng ma bia mãnh liệt cộng minh.

Đế huyết bên trên Hắc Ma Bia tràn ngập ma thật lớn uy, đế uy lưu chuyển như là Đế Quân uy chấn Hắc Ma Thiên Khải muốn tái nhập nơi này.

Phần Thiên Luyện Vực oanh động kịch liệt, như là muốn sụp đổ dưới đế uy.

Không gian mênh mông nơi đây lâm vào hắc ám bạo loạn, như là muốn chôn vùi dưới đế uy!

- Khương Phàm, bọn chúng đến rồi!!

Đông Hoàng Càn nắm lấy cơ hội, lao thẳng đến Liệp Thần Thương nơi đó, sóng triều không gian vận sức chờ phát động được điên cuồng phóng thích, không phải chặn đánh Hắc Ma Bia, mà là cưỡng ép di chuyển Liệp Thần Thương đang yên lặng.

- Chờ ở đây!!

Khương Phàm đột nhiên bạo động rời khỏi Phần Thiên Luyện Vực, ý thức xuyên suốt Liệp Thần Thương, để nó không cần chống lại, mau chóng rời khỏi, đồng thời chủ động nghênh kích Cửu Hoàng Hắc Ma Bia.

Đối với trọng khí khủng bố của Ma tộc, hắn còn không thể đối kháng trực diện, nhưng từ đầu đến cuối hắn đã lưu lại một chiêu.

Đó chính là... Càn Khôn Đại Táng!!

Khương Phàm đưa ý thức xuyên suốt mênh mông đất trời, từ hoang dã đến không gian, lại đến Cửu U thâm không, một loại năng lượng giống như muốn nổ tung đột nhiên bạo động, trong nháy mắt đã chôn vùi mấy trăm dặm, cắt đứt Hắc Ma Bia trùng kích.

Ngay cả Đông Hoàng Càn đang rút lui đều suýt chút nữa đã bị chôn cất.

Cửu Hoàng Hắc Ma Bia mất đi phương hướng, đã mất đi cảm ứng với Thiên Diện Ma Hoàng, từ từ đứng trong hư vô đang sụp đổ.

Khương Phàm cố nén suy yếu, trở lại Phần Thiên Luyện Vực.

Hắn điều động liệt diễm, đốt cháy linh hồn đang giãy dụa của Thiên Diện Ma Hoàng.

- Phần Thiên Thần Hoàng, ngươi đã rõ ràng hậu quả giết ta chưa?? Hắc Ma Song Hoàng đều là chết vào tay ngươi, phần thù hận này sẽ làm cho Hắc Ma Đế tộc xé bỏ hết tất cả hiệp nghị, báo thù ngươi!

- Thương Huyền còn không có kết thúc nội loạn, ngươi đã xác định rõ muốn đối mặt với cơn tức giận của Hắc Ma Đế tộc sao?

Thiên Diện Ma Hoàng tức giận gào thét, nhưng trong thanh âm lại tràn đầy sự sợ hãi.

Khương Phàm lại thờ ơ, sau khi điên cuồng nung khô, lại tế lên Thông Thiên Tháp, mở ra xiềng xích tầng thứ hai, kéo lấy linh hồn đã đầy đủ mệt mỏi của Thiên Diện Ma Hoàng vào đó.
Chương 2537 Côn Lôn Quỷ Giới

Linh hồn yên lặng, hài cốt Ma Hoàng còn đang bạo động cũng lập tức an tĩnh.

- Rút lui!!

Khương Phàm thu hồi Phần Thiên Luyện Vực, tìm được Đông Hoàng Càn.

Đông Hoàng Càn tranh thủ thời gian tản xiềng xích không gian đang kiềm chế Liệp Thần Thương ra:

- Không xử lý Hắc Ma Bia?

- Bắt không được! Vật kia thế công không mạnh, nhưng có thể ngạnh kháng tất cả! Một khi lại vây khốn Liệp Thần Thương, chúng ta căn bản không giết vào được!

Khương Phàm kích phát bản thân nhanh đến cực hạn, liên tục phóng thích Thoát Sinh Thuật cùng Niết Bàn càng làm cho hắn suy yếu đến hoảng hốt, mà, đế huyết còn đang chảy xuôi bên trên Liệp Thần Thương, tiếp tục tàn phá liên hệ giữa hắn cùng Liệp Thần Thương, hắn nhất định phải rời khỏi Hắc Ma Bia, tìm nơi dọn dẹp sạch sẽ đế huyết!

- Đi!!

Đông Hoàng Càn không có kiên trì, cuốn lên Khương Phàm nhanh chóng rời khỏi.

- Trước tiên đừng về Nhân Gian giới, tìm nơi luyện đế huyết, lại đi... Đi Côn Lôn...

Sau khi Khương Phàm buông lỏng, 'Bản thân' biến mất giống như thủy triều, để lại đau đớn cùng suy yếu đầy người.

Trong hoang dã bên ngoài ngàn dặm, Cổ Tác Nhân đột nhiên mở mắt ra!

Rõ ràng đã bị Thiên Diện Ma Hoàng tuyên án tử vong, giờ phút này lại khởi tử hoàn sinh.

Cổ Tác Nhân giãy dụa lấy đứng lên, vẫn ngắm nhìn hoang dã xung quanh biến thành phế tích.

- Người đâu? Đều đi rồi? Giày vò mấy ngày, lại không đuổi kịp? Náo loạn đến trắng trợn như thế.

Cổ Tác Nhân thở dài, vỗ vỗ bùn đất trên người, bẻ bẻ cổ.

Hắn đang muốn rời khỏi, đột nhiên mộng, nhìn bầu trời hắc ám, lại nhìn hoang dã âm trầm:

- Ta... Lạc đường? Đây là đây? Ta nên đi đâu đây?

Cổ Tác Nhân buồn bực hạ miệng:

- Sớm biết đã ở lại Luân Hồi bí cảnh. Ai, cái đầu này, chết nhiều đến bất động rồi. Đi thôi, tùy tiện đi xem một chút vậy. Ân công ơi ân công, mỗi ngày trốn ngươi ở trong hư không, ta tìm không thấy ngươi a. Ai?? Nếu không... Ta về Sinh Mệnh Thần Điện? Nơi đó hẳn là có thể liên hệ với Khương Phàm. Được rồi được rồi, tùy duyên đi, ta thật không nguyện ý về lại cái nơi quỷ quái kia.

Cổ Tác Nhân chậm rãi đi tới, nhớ tới cái ánh mắt nữ tử xinh đẹp đến không chân thực trong Sinh Mệnh Thần Điện kia nhìn hắn, dáng vẻ bôi qua bộ ngực hắn đã để hắn run rẩy toàn thân.

Hắn đây là người đứng đắn, vậy mà nữ tử kia muốn ôm hắn đi ngủ, thật sự là đáng sợ.

Thói đời ngày sau a!

- Địa Ngục... Đáng sợ thật...

Cổ Tác Nhân nhìn U Minh Địa Ngục hoang vu âm trầm, không bị khống chế mà rùng mình một cái.

Trước đó chỉ lo truy đuổi theo thần uy, không để ý hoàn cảnh U Minh chút nào, bây giờ... Càng nhìn càng khẩn trương, càng nhìn càng sợ hãi.

Khương Phàm bị Cổ Tác Nhân liên tục gọi tên, giờ phút này đang 'chôn sâu' trong hoang dã ngoài vạn dặm, lấy Phần Thiên Luyện Vực luyện hóa đế huyết bên trên Liệp Thần Thương.

Kỳ thật cho dù Khương Phàm có nhìn thấy hắn, đều chưa hẳn có thể nhớ kỹ hắn.

Dù sao lúc trước bọn hắn chỉ là từng 'gặp mặt một lần' trong 'Ôn Tuyền Tiên Cảnh' tại Vương Quốc Hắc Ám.

Từ biệt đã mấy chục năm!

Khương Phàm không nhớ rõ hắn, càng sẽ không nghĩ đến tiểu mập mạp như tên trộm kia đã là người thừa kế 'Bất Tử Bất Diệt' của Lục Đạo truyền thừa.

Cổ Tác Nhân có thể trở thành kẻ được trời chọn, chính là bởi vì món bảo bối hắn gắt gao ôm trong ngực năm đó kia —— Linh Lung Tâm!

Đế tâm đã từng dẫn phát rung chuyển Cửu Châu qua hơn ba mươi năm, tạo thành hai hoàng đạo bảy hoàng tộc hủy diệt!

Đó, là đế tâm chân chính!

Cổ Tác Nhân có thể trưởng thành đến cảnh giới bây giờ, chính là bởi vì vị... Nữ Đế bên trong Sinh Mệnh Thần Điện kia!!!

Côn Lôn!

Một ngọn núi lớn to đến rung động, to đến hít thở không thông.

Minh quang vô tận bao phủ lấy nó.

Hồn khí mênh mông bao phủ lấy nó.

Đỉnh núi đánh vỡ mây mù, cắm thẳng vào thâm không, đỉnh phá Sinh Tử Lưỡng Giới.

Nơi đó có ánh sáng quỷ bí sôi trào vặn vẹo, cũng có hàng vạn sợi xiềng xích to lớn vắt ngang, rung động mà khủng bố.

Ngọn núi trấn áp mặt đất bao la, phạm vi đạt đến mấy trăm dặm.

Giống như không phải xuất hiện từ dưới mặt đất, mà là đặt ở nơi đó, đến mức mênh mông hoang dã xung quanh đều bò đầy vết nứt.

Nơi này là quỷ sơn khổng lồ nhất Địa Ngục, cũng là chiến trường hỗn loạn nhất Địa Ngục.

Nơi này kết nối với chiến trường Bách tộc Thiên Khải, cũng chôn giấu vô số Thần Linh, Quỷ Chủ.

Nơi này là chỗ yếu nhất của Sinh Tử Lưỡng Giới, cũng là nơi Địa Ngục pháp tắc cùng va chạm nhân gian pháp tắc.

Lúc trước Tu La lựa chọn Côn Lôn Quỷ Giới, cũng là bởi vì tính đặc thù cùng tính nguy hiểm ở nơi này.

Đầu tiên, Côn Lôn Quỷ Giới là nơi mà Địa Ngục pháp tắc cùng nhân gian pháp tắc va chạm kịch liệt, Chư Thiên Thần Ma cũng không dám tuỳ tiện mạo hiểm. Thứ hai, hắn từ bỏ cơ thể, cắt đứt luân hồi, hóa thân thành Quỷ tộc, đã trở thành một phần của U Minh, lại còn là một phần quan trọng, cường tộc Thiên Khải muốn lại đuổi giết hắn, thì cần phải lo lắng phản ứng của U Minh Quỷ Hoàng bọn họ. Thứ ba, hắn trấn thủ vùng đất Côn Lôn bách chiến, chống cự uy hiếp từ Thiên Khải, cũng tương đương thay Quỷ tộc U Minh giảm bớt áp lực, U Minh Quỷ tộc cũng liền nguyện ý bảo đảm hắn.

Cho nên, Tu La vì mưu đồ bí mật phối hợp với Thiên Hậu, đi tới cái vùng đất bách chiến này, khiêng lấy quan tài đỏ chứa đầu của Thần Hoàng một mực hấp dẫn sự chú ý của Thiên Khải cùng U Minh, để nhân gian cùng Địa Ngục đều cho rằng, hắn là muốn ở chỗ này chờ chờ cơ hội phục sinh Phần Thiên Thần Hoàng.

Mà Thiên Hậu thì thân phó Cửu U thâm không, thiết lập tế đàn chiêu hồn, triệu hoán chấp niệm tàn hồn của Khương Phàm, Dương Vương thì áp dụng kế hoạch Kim Thai, lấy cơ thể hoàn thiện Luân Hồi đại đạo, gánh chịu linh hồn Khương Phàm quy thuận.

Chỉ là ai cũng không nghĩ tới, một bước này lại ròng rã ngàn năm.

Nhưng may mắn là, cuối cùng Phần Thiên Thần Hoàng vẫn trùng sinh.

Khương Phàm huy động liệt diễm ngập trời, giống như Chu Tước giương cánh che trời, cuồn cuộn khắp nơi, tới gần Côn Lôn Quỷ Sơn nguy nga.

Trong mênh mông hoang dã, ác quỷ lệ hồn gào thét, chống cự lại uy áp tràn ngập đất trời, hướng 'Sinh linh' trời cao tuyên bố nơi này là lãnh địa của Quỷ tộc.

Bên trên Côn Lôn Quỷ Sơn, số lượng lớn Quỷ Chủ gầm thét, hàng trăm hàng tỷ Quỷ tộc bạo động, cảnh cáo 'Vật sống' ở xa xa kia.

Nơi này là nơi quan trọng nhất của U Minh Địa Ngục, quyết không cho phép cường giả Nhân Gian giới xuất hiện, huống lại còn dám xuất hiện phách lối như thế.

Cho đến khi đỉnh Côn Lôn truyền ra một tiếng gào thét bạo ngược, như lôi đình vạn cổ, bao phủ Côn Lôn, như hoảng sợ thiên uy, bao phủ vạn dặm, trước đó một khắc Quỷ tộc còn đang bạo động, bấy giờ đã nhao nhao an tĩnh.

Tại đỉnh Côn Lôn, một một hồn khí sôi trào, một mảnh minh quang xen lẫn, quỷ khu khổng lồ của Tu La mãnh liệt thành hình, bá uy vô biên, sát ngược như biển.

Chiến khu khổng lồ của hắn để Côn Lôn đã nguy nga không gì sánh được, càng lộ vẻ thẳng tắp, càng có uy thế.
Chương 2538 Cuộc Chiến Tranh Của Chúng Ta, Chưa Bao Giờ Ngừng Lại

Hai con mắt như là một vầng trăng máu treo cao với chân trời, bên trong lóe ra hình ảnh kinh khủng, huyết hà giao thoa, thây ngang khắp đồng, Thần Ma hỗn chiến, vạn quỷ dữ tợn.

Ầm ầm... Mấy triệu ác quỷ nhao nhao quỳ xuống, gào thét sắc nhọn lại thật lớn, vang vọng cả Côn Lôn, quanh quẩn trong Sinh Tử Lưỡng Giới:

- Thăm viếng ngô hoàng, ngô hoàng vạn an!

Phần Thiên Thần Hoàng?

Quỷ Chủ các tầng Côn Lôn ngóng nhìn mảnh liệt diễm che trời kia, rốt cuộc cũng đã biết là ai tới.

- Cái khí tức này, là thần uy!!

- Phần Thiên Thần Hoàng tái thế xưng thần?

- Ngắn ngủi mấy chục năm, tái thế xưng thần, là hắn quá mạnh, hay là Thương Huyền vô năng?

- Phần Thiên Thần Hoàng giá lâm U Minh, là muốn tiếp Tu La rời khỏi sao?

- Tu La đã đứt luân hồi, tắm rửa minh quang U Minh ngàn năm, tuyệt đối không có cơ hội trùng sinh!

- Tu La, vĩnh thế là quỷ. Đây là thời điểm hắn vào ở U Minh, cùng ký kết khế ước cùng Quỷ giới tám phương!

Thanh âm trầm thấp tràn ngập tại các tầng Côn Lôn, Quỷ Chủ đều muốn nhìn xem Phần Thiên Thần Hoàng muốn giải quyết sát thần Tu La thế nào.

- Khương Phàm...

Tại chiến trường Côn Lôn tầng thứ chín.

Một thiếu niên tóc trắng ngồi trên vai một con Thanh Thi Cự Viên bạo ngược, ngắm nhìn thân ảnh nơi xa đang đi tới, con mắt thiêu đốt lên ánh sáng màu xanh, nổi lên mê mang hiếm thấy.

- Hắn không có liên quan gì với ngươi.

Một thanh thạch kiếm treo cao trên đỉnh đầu thiếu niên, vẩy xuống thi khí nồng đậm, cũng tràn ngập ra lời nói nhỏ thăm thẳm.

- Đúng vậy, không liên quan...

Thiếu niên tóc trắng thản nhiên khẽ nói, trong ánh mắt đã khôi phục lại vẻ lạnh nhạt.

Tu La nhấc lên quỷ khí âm trầm, từ đỉnh Côn Lôn đi xuống, nghênh hướng Khương Phàm.

Khương Phàm tản ra liệt diễm, cũng nghênh hướng Tu La.

Huynh đệ một thế, không cần nhiều lời, chỉ là đối mặt ngắn ngủi, đã có thể đã hiểu phần tình nghĩa lẫn nhau kia.

Khương Phàm cảm động lại áy náy.

Tu La vui mừng, cũng không hối hận.

- Lần này ta đến Địa Ngục, là cứu Thiên Hậu, truy sát Thiên Diện Ma Hoàng. Thiên Hậu đã an toàn, Thiên Diện Ma Hoàng cũng đã chết. Thiên Diện Ma Hoàng giả thành Thánh Hoàng Cửu Lê Ma tộc, nhúng tay nội chiến Thương Huyền. Tuy nhiên Cửu Lê Ma tộc đã bị phế, Thiên Cực giới đã bị diệt.

- Bây giờ Thương Huyền chỉ còn Sinh Mệnh Thần Điện, Man Hoang Chiến tộc, Tru Thiên Thần Điện, còn có Xích Thiên Thần Triều. Dựa theo kế hoạch đã định, chúng ta hẳn là nên dẹp yên tứ đại hoàng đạo, sau đó sẽ triệt để thống ngự Thương Huyền.

- Nhưng ở nửa năm trước, Chu Võ Ninh đã thuyết phục Tru Thiên Thần Điện cùng Quang Mang Thần Điện, bí mật ký kết đế ước cùng Đế tộc, muốn trước ngày mùng một tháng chín, năm thứ hai mươi triệt để kết thúc nội loạn, nếu không Đế tộc sẽ tự mình đặt chân vào Thương Huyền, vây bắt chúng ta. Thời gian bây giờ còn lại hai năm rưỡi.

Khương Phàm giới thiệu cặn kẽ tình huống phía ngoài với Tu La.

- Chu Võ Ninh già nên hồ đồ rồi?

Tu La luôn chú ý chiến trường Thiên Khải rung chuyển mọi lúc, sớm tại thời điểm các hoàng đạo Thương Huyền rút lui toàn bộ, mà Đế tộc giữ vững lặng im, hắn chỉ lo lắng ra lại xảy chuyện ngoài ý muốn, không nghĩ tới đã đợi tới đợi lui, vậy mà lại đợi được một cái tin tức tức giận như thế này.

Diêm bá cùng chiến hồn khác đi theo phía sau Tu La cũng đều không dám tin.

Cái gọi là đế ước này, không chính là bán Thương Huyền sao?

Chí Tôn Hoàng Đạo đóng giữ Thương Huyền ba mươi ngàn năm, là tín niệm sau cùng của Thương Huyền, vậy mà đến cuối cùng... Chắp tay mở rộng cánh cửa, mời Đế tộc tiến vào?

Sao bọn hắn lại cảm thấy không thực tế như vậy?

Rốt cuộc Xích Thiên Nhân Hoàng đang nghĩ cái gì?

Tại sao Tru Thiên Thần Tôn và Quang Mang Thần Tôn lại còn đồng ý?

- Là tình cảnh ngay lúc đó, để bọn hắn đánh cược...

Sau khi Khương Phàm giải thích đơn giản, lại nói:

- Bên trong có hai đại Chí Tôn Hoàng Đạo còn chưa có giải quyết, bên ngoài thì có Đế tộc tám phương đang nhìn chằm chằm, chúng ta cần thay đổi sách lược. Trùng kiến thần triều, đồng thời còn phải đăng lâm Thiên Khải, săn giết Thần tộc, dùng hết khả năng chuẩn bị tài nguyên, tạo nên càng nhiều cường giả.

Tu La hỏi:

- Ngài là muốn ngạnh kháng? Không muốn những biện pháp khác? Dù sao cũng chỉ có hai năm rưỡi.

Khương Phàm lắc đầu:

- Biện pháp gì cũng đều không bằng sức thuyết phục của chiến tranh, cũng chỉ có chiến tranh đánh xuống giang sơn, mới có thể đầy đủ vững chắc.

- Tốt!! Không thay đổi!! Đúc máu tươi thành tấm bia to, mới thật sự là tấm bia to!! Ngài cứ việc buông tay khai chiến, ta sẽ ở đỉnh Côn Lôn, Sinh Tử Lưỡng Giới, phối hợp tác chiến với hành động của ngài tại Thiên Khải!!

Tu La vui mừng, huynh đệ tốt này không có bị tan tác kiếp trước đả kích, vẫn còn không sợ hãi như giống như năm đó.

Chỉnh đốn Thương Huyền, nghênh chiến Bát Đế, mặc dù khó khăn trùng điệp, nhưng thẳng tiến không lùi.

Huy hoàng, là dùng máu và lửa đúc thành!

Hi vọng, là từ trong chiến tranh vô tận chém giết đi ra!

Khương Phàm đụng đụng vào Thông Thiên Tháp ở cổ áo:

- Ta chuẩn bị cho ngươi hai lễ vật, linh hồn của Quang Mang Thần Tôn và linh hồn của Thiên Diện Ma Hoàng. Ngoài ra nói cho ngươi một tin tức tốt, ta có một vị sư phụ, là Đan Thần ba vạn năm trước, lúc trước chỉ còn một sợi linh hồn, nhưng bây giờ đã được tái tạo cơ thể, sống lại.

- Chúng ta sẽ nghĩ cách tạo một con đường vì trùng sinh cho ngươi. Khi Bát Châu Thập Tam Hải đặt chân vào Thương Huyền, cho bọn hắn tới một cái vui mừng.

Tu La nghe được lại không có vui mừng, ngược lại sau khi trầm mặc một trận, hắn đã từ chối đề nghị của Khương Phàm.

- Ta đã gãy mất luân hồi, hóa thân thành Quỷ tộc, không thể nào trùng sinh, không thể nào luân hồi, U Minh Quỷ tộc càng không có khả năng cho phép ta rời khỏi nơi này.

Khương Phàm còn muốn nói điều gì đó, nhưng lại bị Tu La ngăn lại.

Tu La rất rõ ràng, muốn hắn còn sống trở về, trừ phi là kỳ tích trong kỳ tích, càng cần bỏ ra cái giá khổng lồ hơn, sẽ còn mạo phạm đến Quỷ Hoàng U Minh tám phương.

Cho nên, hắn không hy vọng Khương Phàm dưới cục diện chuẩn bị nghênh chiến Bát Châu Thập Tam Hải, còn bận rộn đến chuyện của hắn, càng không hi vọng tại thời khắc Bát Đế xâm lấn, lại đứng trước U Minh Địa Ngục uy hiếp.

Huống chi, ngàn năm trước, là dưới hiệu triệu của hắn, mang theo mấy triệu binh tướng cùng nhau chặt đứt luân hồi, đi theo hắn trấn thủ Côn Lôn, hắn tuyệt đối không thể nào vứt bỏ bọn hắn tại ngàn năm sau, một mình rời khỏi được.

Khương Phàm khẽ nói:

- Ta đã hiểu ý nghĩ của ngươi, nhưng... Vị Ương thì sao? Nàng còn đang ở Đông Nam Thiên Môn chờ ngươi! Ngươi bảo ta bàn giao như thế nào cùng với nàng đây?

Một tiếng Vị Ương để cho Tu La trầm mặc, cũng khiến cho Diêm bá cùng rất nhiều chiến hồn trầm mặc.

Vạn Thế Thần Triều năm đó, không chỉ có Khương Phàm, Tu La, Bách Chiến Thiên Vương và các vương tướng khác cùng với các nam tử cường hãn gây lên oanh động Thương Huyền, uy hiếp Thiên Khải, còn có các nữ tử phong hoa tuyệt đại, thanh danh truyền xa.
Chương 2539 Chúng Thần… Xin Chiến

Nữ tử được quan tâm nhất trong thần triều, không thể nghi ngờ là 'một hoàng, một phi, một Thiên Vương.'

Hoàng, tất nhiên là chỉ hoàng hậu thần triều, chủ nhân hậu cung, Thần Nữ Thiên Khải, Thiên Hậu.

Phi, chính là đệ nhất hoàng phi - Thiệu Thanh Duẫn, tên của nàng chủ yếu uy danh ở Thương Huyền, ở chỗ đối kháng giữa nàng cùng Thiên Hậu.

Thiên Vương, chính là đoàn trưởng quân đoàn thứ ba của Vạn Thế Thần Triều, Thiên Vương - Tần Vị Ương, là tình cảm chân thành của Tu La!

Sau khi Vạn Thế bị hủy diệt, chính là Tần Vị Ương đã tự mình dẫn một trăm ngàn binh tướng, khoác giáp hoá thạch, trấn thủ Đông Nam Thiên Môn, trầm luân vào Thâm Uyên tuyệt địa.

Bây giờ Tần Vị Ương còn đang ở trong hắc ám vô tận, đang cô độc và đợi.

Tu La nói:

- Ta, xả thân chiến lăn lộn vòng, nàng, hoá thạch trấn thiên môn, đều là tự nguyện, cũng có thể tiếp nhận bất kỳ kết quả gì. Nếu như Vạn Thế Thần Triều có thể lại nổi lên Thương Huyền, ánh sáng Vạn Thế lại chiếu phá Thiên Khải, ta và nàng... Đều không oán trách, không hối hận...

- Các ngươi không hối hận, nhưng ta hổ thẹn! Ngươi bảo ta...

- Đừng nói nữa, lựa chọn của chúng ta, tất cả đều là từ ý nguyện của chúng ta. Ta sẽ vĩnh viễn ở lại đỉnh Côn Lôn này, trấn thủ Sinh Tử Lưỡng Giới, phối hợp tác chiến với hành động của ngài tại Thiên Khải.

- Đông Nam Thiên Môn có lưu giữ Thần Nguyên của ta, chờ sau khi ngài chuẩn bị sẵn sàng, sẽ có thể để nàng tỉnh lại.

Thái độ của Tu La rất kiên quyết, hắn không muốn lại bàn tiếp, cũng không muốn để Khương Phàm áy náy.

Diêm bá đi về phía trước mấy bước, nói:

- Thần Hoàng, chúng ta đều đã chết rồi, không thể nào sống thêm được nữa. Chí ít tại thời khắc Thần Hoàng chỉnh đốn Thương Huyền, nghênh chiến Bát Châu Thập Tam Hải, không cần lãng phí thời gian và tinh lực phục sinh chúng ta. Tuy nhiên... về sau ngài có thể khiêng quan tài đá đi mấy lần, trong quan tài đá chút đồ vật có thể tiêu tán ra huyết khí nồng đậm, hoặc là sinh mệnh ba động, kiến tạo một loại giả tượng, rằng ngài đang không tiếc cái giá để phục sinh chúng ta.

Khương Phàm và Tu La đều nhìn về Diêm bá:

- Có ý gì?

- Nếu Bát Châu Thập Tam Hải cũng bắt đầu ngấp nghé Thương Huyền, bọn hắn sẽ vô cùng kiêng kị Tu La trùng sinh. U Minh Địa Ngục càng không nguyện ý thả Tu La rời khỏi Côn Lôn. Cho nên, chỉ cần tạo nên giả tượng, bọn hắn đều sẽ cảnh giác. Đến lúc đó, Thiên Khải lại phái cường giả mật thiết chú ý, cũng sẽ điều động cường giả tọa trấn, để phòng sau khi ngài sống lại giết đến Thiên Khải.

- Toàn bộ U Minh Quỷ Hoàng sẽ thức tỉnh, sẽ còn điều động Quỷ Chủ tụ tập đến Côn Lôn, đầu tiên là ngăn cản ngài rời khỏi, hai là nếu như ngài rời khỏi, bọn hắn phải có đầy đủ lực lượng trấn thủ Côn Lôn. Mà U Minh rung chuyển, cũng để Thiên Khải cảnh giác cao hơn, tự nhiên sẽ phái càng nhiều người trấn thủ. Cứ như vậy, áp lực của mọi người sẽ nhỏ đi rất nhiều.

Diêm bá hơi trầm ngâm, lại nói:

- Đến thời điểm thích hợp, chúng ta sẽ dẫn phát một trận đại hỗn chiến giữa U Minh cùng Thiên Khải.

- Quá nguy hiểm.

- Ý kiến hay!

Khương Phàm cùng Tu La gần như đồng thời nói ra.

Khương Phàm cau chặt lông mày:

- Tận lực kích thích như thế này, thế tất gây nên chưa từng có quy mô cường giả tụ tập, nếu như lại bộc phát chiến tranh, hậu quả khó mà lường được. Đến lúc đó, Thiên Khải muốn hủy diệt ngươi, U Minh không muốn lại bảo đảm ngươi, các ngươi liền nguy hiểm!

Tu La lại nói:

- Chỉ có như thế này, mới có thể hấp dẫn đầy đủ lực chú ý, cho các ngươi giảm bớt áp lực; cũng chỉ có như thế này quy mô đại chiến, mới càng có hi vọng săn giết Thần Ma, tụ tập Thần Ma chi huyết, Thần Ma hài cốt, cho các ngươi tạo nên càng nhiều cường giả. Khương Phàm thái độ kiên quyết, ngữ khí đều nghiêm khắc:

- Quá mạo hiểm!! Đây không phải ý kiến hay! Ta, kiên quyết phản đối!!

Tu La lại trầm giọng nói:

- Ta sợ mạo hiểm sao? Ngài sợ mạo hiểm sao? Kiếp trước chúng ta hành động tại Thương Huyền cùng Thiên Khải lần nào không mạo hiểm?

- Từ ngày ngài trùng sinh trở về, lần nào quật khởi, không phải đang mạo hiểm? Ta bỏ qua cơ thể, trấn thủ U Minh, chẳng lẽ không phải mạo hiểm?

- Mạo hiểm xác thực sẽ mang theo sinh tử, nhưng tương tự cũng sẽ mang theo ích lợi to lớn, mà kỳ tích cùng sự nghiệp to lớn, chính là từ trong vô số lần mạo hiểm đúc thành.

Khương Phàm cau mày, vô cùng kháng cự.

Hắn cuồng chiến đẫm máu, liều mạng trưởng thành, chính là hy vọng có thể nhanh chóng để bọn người Tu La trấn thủ Côn Lôn hơn ngàn năm rời khỏi Côn Lôn, nghỉ ngơi thật tốt.

Bây giờ rốt cuộc hắn cũng đã chạm đến hàng rào Thần Linh, thấy được ánh rạng đông thống ngự Thương Huyền, tuyệt đối không nguyện ý để vào giờ phút như thế này Tu La lại nhấc lên nguy hiểm sinh tử.

Nếu như chết rồi, hắn sẽ áy náy cả một đời.

Hắn gánh chịu lấy lời cầu nguyện tiền triều mà chuyển thế trở về, không chỉ muốn trùng kiến Vạn Thế Thần Triều, thống ngự Thương Huyền đại lục, càng hy vọng trận sự nghiệp to lớn này có thể trọn vẹn.

Cái gọi là trọn vẹn, chính là hắn, Thiên Hậu, Tu La, đều ở đây!

Ai cũng không thể thiếu!

Tu La nói:

- Đối với ngài mà nói, có kiếp trước cùng đương thời, nhất thống Thương Huyền cùng trùng kiến thần triều càng giống như là báo thù thời gian qua đi ngàn năm. Nhưng đối với ta cùng mấy triệu chiến hồn ở sau lưng ta đây mà nói... Trận chiến tranh này chưa bao giờ ngừng lại! Bỏ qua nhân gian, trấn thủ Thương Huyền, đợi ngài trở về, chờ ngài trưởng thành, đây đều là chiến lược lui lại, là lấy chiến dưỡng chiến.

- Mặc dù trận lui lại này, chính là lùi lại ngàn năm, nhưng ngàn năm nuôi chiến, để cho chúng ta càng cường đại. Lúc ngài tới đây trực diện với chúng ta, giờ khắc này, chính là kèn lệnh phản công mà chúng ta chờ đợi ngàn năm, là quyết chiến cuối cùng mà chúng ta chờ mong ngàn năm.

- Chẳng lẽ ngài nhẫn tâm để cho chúng ta vắng mặt khỏi đại chiến sau cùng? Để cho chúng ta nuôi chiến ngàn năm, cuối cùng lui đến một bên, làm quần chúng?

- Ngài đây là vứt bỏ! Ngài đây là phụ lòng! Không bằng ngài để cho chúng ta triệt để táng diệt tại Côn Lôn Quỷ Sơn này!!

Giọng Tu La nói to rõ như chuông đồng, vang vọng khắp chân trời.

Mấy triệu chiến hồn Tu La sau lưng ô áp áp tụ tập quỳ xuống tập thể, lên tiếng gào thét:

- Chúng thần, xin chiến! Xin chiến! Xin chiến! Xin... Chiến!!

Khương Phàm nhìn Tu La chiến ý ngập trời, nhìn tập thể chiến hồn đang gào thét, trong lòng bỗng nhiên xúc động, hai mắt mông lung.

Đúng vậy, đối với mình mà nói, tất cả mọi thứ ở đây bây giờ càng giống như là báo thù, nhưng đối với bọn người Tu La mà nói, chiến tranh chưa bao giờ ngừng lại, chiến tranh vẫn còn đang tiếp tục.

Bọn hắn ở lại nơi này, không chỉ là hấp dẫn chú ý, càng là chờ mong một trận phản kích.

Sau đó trùng kiến Vạn Thế, thống nhất Thương Huyền, thậm chí là báo thù Đế tộc tám phương, bọn hắn cũng không thể vắng mặt.
Chương 2540 Tam Đại Thiên Ma Tộc

- Chờ ta trở lại Thương Huyền, sẽ công khai trùng kiến Vạn Thế Thần Triều! Trước đó, ta sẽ dẫn người tiến U Minh Địa Ngục thêm lần nữa, sưu tập số lượng lớn dược liệu liên quan tới luân hồi cùng trùng sinh, cũng đưa huyết quan đến Côn Lôn.

- Ta sẽ còn xin mời Đan Hoàng công khai luyện đan, hiện ra đan thuật, trên danh nghĩa là mời chào Luyện Đan sư Thương Huyền cùng hải vực, nhưng trên thực tế là làm cho tất cả mọi người nhìn, để bọn hắn biết Vạn Thế Thần Triều có một Luyện Đan sư cường đại, cũng sẽ có điều kiện thể giúp ngươi trở lại nhân gian.

- Trước khi trùng kiến thần triều, chúng ta sẽ chọn thời gian thích hợp, bí mật hoạt động tại Thiên Khải cùng U Minh, kiến tạo giả tượng xin ngươi trở về, dẫn phát chiến tranh! Chiến thuật an bài cụ thể thì chờ sau khi ta trở về, cùng cẩn thận thương nghị bọn người Thiên Hậu. Nếu muốn đánh, vậy thì phải náo động với quy mô lớn nhất. Các ngươi tham gia, tương tự chúng ta cũng muốn tham gia!

Khương Phàm đồng ý, nhưng quy mô chiến tranh như thế quá kinh khủng, Tu La gánh không được, hắn nhất định phải tham gia!

Không chỉ phải tham gia, còn phải dùng hết khả năng trọng thương Hoàng Đạo Thiên Khải, để giảm bớt áp lực chiến tranh sau này tại Thương Huyền!

Không chỉ phải tham gia, còn phải mượn cơ hội này, sưu tập thần huyết cùng thần cốt khổng lồ, là tụ lực cho đại chiến sắp bộc phát tại Thương Huyền!

- Ngài trở về thương lượng, chúng ta đây chuẩn bị, chờ mong kề vai chiến đấu lần nữa!

Tu La phát ra âm thanh cười nhạt, mặc dù chợt nghe có chút thâm trầm, nhưng đối với mấy triệu Hồn binh làm bạn với hắn mà nói, đây là tiếng cười lần đầu tiên của thống lĩnh bọn hắn ngàn năm qua, mà còn cười... Rất thoải mái...

Bọn hắn kích động lại chờ mong, U Minh Hắc Ám, ngàn năm chờ đợi, rốt cuộc bọn hắn cũng cũng có thể lần nữa đi theo Thần Hoàng đại chiến Thiên khải!

- Chờ mong chúng ta kề vai chiến đấu!!

Khương Phàm để lại linh hồn của Quang Mang Thần Tôn cùng Thiên Diện Ma Hoàng để giúp Tu La tăng thực lực lên, sau đó được Đông Hoàng Càn đồng hành, rời khỏi Côn Lôn Quỷ Sơn.

Lúc này Thương Huyền đại lục cũng không có oanh động quá lớn.

Khi các loại hỗn loạn ở Tây Bộ dẫn phát chú ý, những nơi khác cũng có thể nghĩ ra được, đây là Khương Phàm đang khiêu chiến với hoàng đạo Tây Bộ.

Mà xác suất lớn là Cửu Lê Thần Cung hùng cứ Tây Bộ trên vạn năm đã bị hủy diệt.

Hiếu kỳ duy nhất chính là, phải chăng lão tổ Cửu Lê đã chạy trốn, tấm Cửu Lê Ma Đồ kia lại có trở thành vật hi sinh hay không.

Nhưng, Hắc Ma Đế tộc ở Hắc Ma đại lục phía xa lại xuất hiện oanh động cực lớn.

Bởi vì... nguyên hỏa sinh mệnh của Thiên Diện Ma Hoàng, đã dập tắt!

Tộc lão Hắc Ma Đế tộc liên tục xem xét, thậm chí có một lần hoài nghi là tế đàn đã xảy ra vấn đề, tuyệt đối không tin tưởng là Thiên Diện Ma Hoàng đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Mà sau khi lặp đi lặp lại xem xét, rốt cuộc Hắc Ma Đế tộc cũng đã xác định —— Thiên Diện Ma Hoàng, chiến tử!

Hắc Ma Đế tộc tức giận lại càng sợ hãi, ai có thể chém giết Thiên Diện Ma Hoàng?

Ai có thể giết chết Thiên Diện Ma Hoàng khống chế Cửu Hoàng Hắc Ma Bia trong tay?

Khương Phàm sao?

Thật chẳng lẽ Khương Phàm đã chính thức bước lên cảnh giới Thần Linh?

Nhưng Thiên Diện Ma Hoàng rõ ràng có mang theo Hắc Ma Bia!

Lê Vô Thương càng có Cửu Lê Ma Đồ, chẳng lẽ không có giúp một tay sao?

Nếu Thiên Diện Ma Hoàng đều đã chết, Lê Vô Thương khẳng định cũng đã chết tại Thương Huyền!

Hắc Ma Đế Quân đều bị Hắc Ma Bia đế ngấn làm cho bừng tỉnh, hắn tức giận gào thét giữa bầu trời mênh mông.

Đầu tiên là Liệp Thiên Ma Hoàng, bây giờ lại là Thiên Diện Ma Hoàng, một mâu một thuẫn của Hắc Ma Đế tộc, toàn bộ đều chết trận?

Cũng đều là chiến tử mà không có chút chuẩn bị nào!

Đây tuyệt đối là tổn thất không cách nào tiếp nhận được!

Năm đó sau khi Liệp Thiên Ma Hoàng cùng Liệp Thần Thương mất tích ngoài ý muốn, bọn hắn đã hao phí trọn vẹn bảy trăm năm thời gian mới bồi dưỡng được một tôn Ma Hoàng mới, duy trì cục diện Song Hoàng Đế tộc.

Kết quả một trận hành động tại Thương Huyền, lại còn là hành động phục sát đang được mong đợi, vậy mà lại để Thiên Diện Ma Hoàng chết?

- Thiên Diện Ma Hoàng chiến tử ở U Minh! Cửu Hoàng Hắc Ma Bia thất lạc tại U Minh! Tra cho ta!!

Tiếng Hắc Ma Đế Quân gào thét vang vọng khắp Hắc Ma Đế tộc.

Hắc Ma Hoàng mới chủ động xin đi giết giặc, tự mình dẫn tam đại Thánh Hoàng, cũng mời cả 'Tam đại Thiên Ma tộc' phụ thuộc, Thôn Thiên Ma tộc, Hình Thiên Ma tộc, Khai Thiên Ma tộc, phối hợp hành động, thẳng đến U Minh Địa Ngục.

Điều tra toàn bộ quá trình Liệp Thiên Ma Hoàng chiến tử, càng phải thu hồi Hắc Ma Bia!

Sau khi Khương Phàm trở lại thế giới Hỗn Độn, rốt cuộc trái tim đang treo cao trong lòng đám người cũng được buông xuống.

Thiên Hậu, Kiều Vô Hối, Ngu Chính Uyên, trải qua một thời gian tu dưỡng, cũng đều rời khỏi nguy hiểm tính mệnh.

Nhưng, Kiều Vô Hối chỗ dựa lớn nhất 'Thiên Mệnh Chiến Giới' không có, Ngu Chính Uyên 'thế giới thạch' cũng mất, phần này trở về từ cõi chết giá quá lớn quá lớn.

Mặc dù Thiên Hậu nuốt luyện cả bộ di cốt Ma Hoàng, nhưng lúc đó chủ yếu là để mà kích phát thần uy, liều chết huyết chiến, cho nên hậu kỳ không có hiệu quả quá kịch liệt, cảnh giới vẫn dừng lại tại cao giai Thánh Hoàng.

Cũng may lão tổ Cửu Lê cùng Cửu Lê Ma Đồ vẫn còn, cũng coi như là có chút thu hoạch.

Thời điểm Khương Phàm mang theo di cốt Thiên Diện Ma Hoàng trở về, rốt cuộc bầu không khí ngột ngạt trong thế giới Hỗn Độn cũng đã oanh động.

Thiên Diện Ma Hoàng đã chết thật!!

Bọn hắn lần nữa giết một cường giả Thần cấp!!

Tâm tình của Thiên Hậu cũng miễn cưỡng tốt hơn một chút, nếu như bỏ ra cái giá như thế cuối cùng vẫn để Thiên Diện Ma Hoàng chạy trốn, lần hành động vây bắt Cửu Lê này cơ hồ coi như thất bại.

Sau đó, đám người tề tụ một đường, tiến hành phá giải phân phối chiến lợi phẩm mà bọn hắn càn quét được.

Đầu tiên chính là hàng tỷ Trùng tộc của Thiên Cực giới cùng một trăm ngàn Yêu thú của Trấn Nam Yêu Quốc, dưới sự kiên trì của Khương Phàm, mai táng toàn bộ cảnh giới Bán Thánh trở xuống, giao cho Địa Ma Thụ hấp thu luyện hóa.

Mặc dù đều là Bán Thánh trở xuống, nhưng số lượng quá to lớn, Địa Ma Thụ có thể hấp thu tinh hoa bên trong, lợi dụng tới mức độ lớn nhất.

Khương Phàm thật sự rất chờ mong, cũng rất hi vọng Địa Ma Thụ có thể mau chóng thức tỉnh.

Coi như không thể tham dự vào cuộc chiến Thiên Khải sắp chuẩn bị, cũng không thể vắng mặt ở hỗn chiến Thương Huyền trong tương lai.

Thứ hai, phá giải Thiên Cực giới, Tinh Thạch Không Gian cùng bí bảo không gian rộng lượng thu hoạch được, phối hợp với Tinh Thạch Không Gian cùng bí bảo còn sót lại của Cửu Thiên Thần Giáo, chuẩn bị tạo dựng tế đàn không gian cho Vạn Thế Thần Triều tương lai.

Kế hoạch của Khương Phàm là tạo dựng hệ thống tế đàn siêu cấp, lấy hoàng thành làm trung tâm, xâu chuỗi tám đại địa vực, để sau khi Thương Huyền bộc phát hỗn chiến, phối hợp tác chiến với nhau, kịp thời truyền lại tin tức.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

ÁNH DƯƠNG CỦA TÂM ĐAN
  • Fb: Táo thích tiểu thuyết
Chương 7 END
Hỗn Thế Đan Vương
  • Mèo Yêu Thành Tinh
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
THỐN ĐAN THANH
  • Xảo Khắc Lực A Hoa Điềm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom