• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.VIP SANG VIETWRITER.PRO TỪ NGÀY 1/5

Hot Đan Đại Chí Tôn (2 Viewers)

  • Chương 2441-2445

Chương 2441 Hành động tập kích

- Ha ha, hắn đã hiểu rồi sao. Không sai, ta xác thực biết chuyện mật ước, nhưng ta cũng không có công bố ra ngoài.

- Vì sao? Ngươi sẽ bỏ qua cơ hội tốt như thế này?

- Đây coi như là cơ hội tốt sao? Chí Tôn Hoàng Đạo các ngươi là đại biểu cho hình tượng Thương Huyền, nếu như công bố mật ước, không chỉ có tổn thất hình tượng của các ngươi, cũng sẽ mang đến cho dân chúng khủng hoảng, lợi lớn xa hơn tệ.

Âu Dương Vân Quyệt hồ nghi nhìn Khương Phàm, gia hỏa này có nhân nghĩa như thế?

- Tuy nhiên, tình thế Thương Huyền đã bày ở nơi này, chỉ cần ta không chết, ba năm sau Đế tộc vẫn sẽ tiến đến, cho nên chuyện mật ước sớm muộn đều phải công bố.

- Có chuyện gì thì cứ nói thẳng!!

Lúc này, Diệp Vô Ưu đã dừng kêu thảm lại, hắn đã đau đến ngất đi.

Khóe mắt Âu Dương Vân Quyệt có chút run rẩy, không đành lòng nhìn thảm trạng của Diệp Vô Ưu.

Khương Phàm lật tay triệu ra ba viên Tinh Thạch Ký Ức, nở rộ mê quang ở trong địa lao.

Một viên Tinh Thạch Ký Ức là hình ảnh Diệp Vô Ưu thông cáo mật ước với Đế tộc. Một viên là hình ảnh Âu Dương Vân Quyệt dùng máu tươi viết huyết thư. Một viên thì là chữ bên trên huyết thư, bị bọn người Khương Phàm dùng tấm da thú kia của Âu Dương Vân Quyệt một lần nữa viết lên hiệp nghị.

Âu Dương Vân Quyệt nhìn thấy thì lên cơn giận dữ, một khi những Tinh Thạch Ký Ức này được công bố, hắn và Diệp Vô Ưu sẽ theo sự kiện ký hiệp ước để lại tiếng xấu muôn đời, chịu đủ lăng mạ.

- Ngươi nói chuyện đi, rốt cuộc ngươi muốn làm gì!!

Âu Dương Vân Quyệt cơ hồ gào thét thật lớn, bởi vì cảm xúc quá kích động, lồng ngực nhấc lên, kịch liệt ho khan, máu tươi đều tràn ra khóe miệng.

- Ngươi có thể nghĩ đến, nếu như ba viên Tinh Thạch Ký Ức này chiêu cáo thiên hạ, đối với ngươi, đối với Quang Mang Thần Điện sẽ là dạng ảnh hưởng gì. Bây giờ ta thả ngươi trở về là muốn ngươi nói rõ tình huống cùng người chủ trì bây giờ của Quang Mang Thần Điện, sau đó... Chúng ta, muốn nói chuyện với hắn!!

- Nói chuyện? Nói cái gì, làm sao nói?

- Lúc ngươi trở về, mang ta đi đến, tiếp theo cũng không cần ngươi nữa.

- Không thể nào!

Âu Dương Vân Quyệt quả quyết từ chối, nói đùa cái gì, mang ngươi về?

Một Thánh Hoàng như ngươi đã đủ để bù đắp được nửa Tôn Thần!

Phần Thiên Diệt Thế Viêm càng là cực diễm của thế gian! Một khi muốn bộc phát ở nơi đó, đối với Quang Mang Thần Điện mà nói tuyệt đối là tai nạn.

- Ngươi kích động cái gì, đến Quang Mang Thần Điện các ngươi, người nên khẩn trương là ta, không phải là các ngươi! Nơi đó là nơi ở của các ngươi, nếu như muốn vây khốn ta, ta không có chút chỗ trống nào để hoàn thủ!

- Không được là không được!

Âu Dương Vân Quyệt vẫn kiên quyết phản đối, lúc trước hắn ước gì có thể lừa gạt Khương Phàm đi đến, nhưng bây giờ Thần Tôn sống chết còn chưa biết, hắn lại không hiểu rõ tình huống của thần điện, tuyệt đối không thể bỏ hung thú như tên Khương Phàm này vào.

Hắn đã để lại sai lầm lớn ở chỗ này, nếu như lại dẫn sói vào nhà, hắn thật sự sẽ thành tội nhân thiên cổ.

- Ta không vào, còn bàn bạc thế nào?

- Ta có thể tiện thể nhắn cho ngươi.

- Ta nhất định phải tự mình gặp lại các ngươi Thần Tôn, có một số việc cũng chỉ có thể là hai người chúng ta thương lượng.

- Ngươi là muốn đi đến điều tra Thần Tôn phải chăng còn sống.

Âu Dương Vân Quyệt nhìn chằm chằm Khương Phàm.

- Ta muốn là nói chuyện, không phải chiến tranh.

- Lời nói của ngươi, chính ngươi tin sao? Ta nói cho ngươi, ta tuyệt đối không thể nào để cho ngươi tiến vào Quang Mang Thần Điện! Tuyệt đối không thể nào!

- Ta không vào đi cũng được, sẽ là người khác. Hài tử của ta, Kiều Vô Hối, hắn có thể đại biểu ta.

- Không được! Ta cũng không thể nào thả Thánh Hoàng vào Quang Mang Thần Điện!!

- Bùi Tu Nghiệp và Âu Dương Mục Thiên của Quang Mang Thần Điện các ngươi đều còn sống, trong khoảng thời gian này rất có thể đều tạo nên thứ ba vị Thánh Hoàng thứ tư, lại còn ở chính lãnh địa các ngươi, còn sợ một Thánh Hoàng?

Kiều Vô Hối ở bên cạnh cũng nói:

- Rốt cuộc là ngươi đang sợ cái gì? Biểu hiện bây giờ của ngươi, thật sự quá làm mất thể diện cho thần điện các ngươi!

Âu Dương Vân Quyệt cau mày, không phải sợ Thánh Hoàng, là sợ lại bị Khương Phàm lừa.

- Nếu quả thật các ngươi như có thành ý, cao nhất là phái Thánh Linh đi qua.

- Thánh Linh? Tại lãnh địa của các ngươi, các ngươi phất tay liền có thể chụp chết!

- Cao nhất Thánh Linh, nếu không thì không cần bàn nữa!

- Hai vị Thánh Vương, một vị đi đến đàm phán, một vị lưu thủ cửa vào. Nếu như ngươi đồng ý, ta thả ngươi còn sống trở về, nói chuyện cùng Quang Mang Thần Điện. Nếu như không đồng ý, bây giờ ngươi sẽ chết, ta tìm Tru Thiên Thần Điện khác bàn bạc. Ngươi phải suy nghĩ kỹ, Đế tộc xâm lấn đã như lửa sém lông mày, tất cả đều là do các ngươi tạo thành. Xích Thiên Thần Triều đã mất lý trí, mà rốt cuộc Quang Mang Thần Điện các ngươi là bị chôn cùng, cùng nhau nhận Thương Huyền phỉ nhổ, hay là hợp tác cùng ta, lấy phương thức chuộc tội bảo vệ Thương Huyền, bây giờ phải cần làm lựa chọn!

- Hợp tác với ngươi??

Âu Dương Vân Quyệt cau chặt lông mày, mâu thuẫn lộ rõ trên mặt.

- Ngươi khả năng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nhưng đến cuối cùng ý tưởng của Thần Tôn các ngươi là gì, ngươi sẽ không biết. Ngươi dẫn người của ta đi, có thể bàn bạc thì bàn bạc, không thể bàn bạc thì chúng ta tiếp tục làm kẻ địch. Nhưng tóm lại đây là cái lựa chọn, là một trận cứu rỗi!!

Lời Khương Phàm nói đã xúc động đến Âu Dương Vân Quyệt.

Nội chiến đang bộc phát, mọi chuyện đang gây họa tới Thương Huyền.

Trừ phi Khương Phàm cam nguyện chịu chết, nếu không nguy cơ ngoại chiến không thể tránh được.

Tuy nói đây đều là do Khương Phàm đưa tới, nhưng ước hẹn với Đế tộc đúng là do bọn hắn ký kết. Khi ký ức tinh cầu chiêu cáo thiên hạ, một khắc này, hình tượng Chí Tôn Hoàng Đạo dùng vài vạn năm đau khổ duy trì bảo vệ sẽ sụp đổ trong khoảnh khắc, ngưỡng của hàng tỷ tín dân chúng Thương Huyền cũng sẽ bị chà đạp.

Đến cuối cùng Quang Mang Thần Điện nên đi con đường nào?

Mặc dù Âu Dương Vân Quyệt biết hai bên không thể nào hợp tác vói nhau, Quang Mang Thần Điện càng không có khả năng làm tôi tớ cho Khương Phàm, nhất là khi Thần Tôn giết hại số lượng lớn cường giả dưới trướng Khương Phàm, đây là điều kiện tiên quyết, nhưng giống như Khương Phàm nói, tóm lại đây chính là một sự lựa chọn.

Có lẽ, thật sự có thể nói một chút!

Âu Dương Vân Quyệt dao động:

- Bây giờ là lúc nào rồi?

Khương Phàm trả lời:

- Ngày mùng hai tháng hai. Cách cuộc chiến tại Thiên Trụ sơn đã qua năm tháng.

Âu Dương Vân Quyệt liên tục giãy dụa, cuối cùng đã quyết định:

- Lúc nào ta sẽ được trở về?

- Ba ngày sau thì có thể.

- Ta có hai điều kiện, đầu tiên ngươi tuyệt đối không thể tới gần Quang Mang Thần Điện, thứ hai, nhiều nhất hai vị Thánh Vương đi qua.
Chương 2442 Quang Minh Bắc Quan (1)

Âu Dương Vân Quyệt thật sự kiêng kị Khương Phàm, mà hai vị Thánh Vương còn có thể tiếp nhận, cho dù là tự bạo, cũng uy hiếp không được thần điện.

- Ta muốn tự mình đi qua, chỉ phái hai vị Thánh Vương là nhượng bộ của ta. Nhưng nếu như bọn hắn có cái gì ngoài ý muốn, ta lập tức chiêu cáo Tinh Thạch Ký Ức với thiên hạ, thuận tiện nói rõ là Quang Mang Thần Điện nhấc lên cuộc giao dịch này!

- Chỉ cần bọn hắn tôn trọng quy củ thần điện thì sẽ không có việc gì.

Âu Dương Vân Quyệt thở sâu, lại có chút hoảng hốt.

Thật không nghĩ tới hắn còn có thể sống được mà trở lại thần điện, mà hình ảnh mình viết huyết thư bên trong Tinh Thạch Ký Ức đã để hắn cảm thấy rất khuất nhục, không biết Thần Tôn sẽ xử trí hắn như thế nào.

Nhưng mặc kệ như thế nào, chết tại thần điện, dù sao cũng tốt hơn là chết ở chỗ này.

Huống chi sau khi trở về, cũng có thể tự cho mình một lời giải thích, không đến mức bị xem như phản đồ, tội nhân!

Sau khi Khương Phàm rời khỏi địa lao, Hồng Hoang Thiên Long, Huyền Vũ, Ngu Chính Uyên và các Thánh Vương cũng chờ ở chỗ này.

- Như mong muốn, hắn có thể tiếp nhận hai vị Thánh Vương. Ngu tộc trưởng, ta hỏi ngươi một lần cuối cùng, ngươi xác định có thể nhận nhiệm vụ này?

Người Khương Phàm chọn là hai vị Thánh Vương là Hồng Hoang Thiên Long cùng Ngu Chính Uyên này.

Từ sau khi trở về Hồng Hoang Thiên Long cũng không có ngừng trưởng thành lại, bây giờ đã là cảnh giới Thánh Vương đỉnh phong, thực lực không thể nghi ngờ.

Mặc dù Ngu Chính Uyên chỉ tiến đến Thánh Vương trong thời gian ngắn, nhưng ở trong thế giới Hỗn Độn này, tốc độ trưởng thành của hắn vẫn rất nhanh.

Hắn còn kế thừa Hỗn Độn giới thạch còn sót lại của Ngu Thái Bình sau khi chết, đó là kết tinh của Hỗn Độn Chiến Khu cảnh giới Thánh Hoàng lắng đọng bên trong khí hải, không chỉ có thể kích phát tiềm lực huyết mạch hậu đại, còn có thể bộc phát ra uy lực và năng lượng cực mạnh.

Đan Hoàng đã tự mình luyện chế thành công hai viên Thiên Nhất Kim Tủy Đan, cũng đều cho Ngu Chính Uyên, để vị tộc trưởng Hỗn Độn Chiến tộc này trưởng thành đến Thánh Vương đỉnh phong, tiềm lực to lớn.

Nếu như muốn lựa chọn hai vị đội viên Thánh Vương từ trong đội cảm tử, thực lực hai vị này đều là hoàn toàn xứng đáng.

Nhưng bây giờ Hỗn Độn Chiến tộc đang trong thời kỳ yếu ớt, Ngu Thái Bình mới mất, Ngu Thiên Khải bị bắt, nếu như Ngu Chính Uyên lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, đả kích đối với toàn bộ Hỗn Độn Chiến tộc có thể nghĩ.

Ngu Chính Uyên nghiêm túc trả lời:

- Ta nên tiếp, ta cũng có thể tiếp! Tin tưởng ta, ta nhất định sẽ phối hợp với Hồng Hoang Thiên Long, xé mở bình chướng phòng ngự, chờ các ngươi giết đến!

Ngu Ngàn Kỳ, Ngu Kình Thương, Ngu Thanh Dao trao đổi ánh mắt, rất muốn thuyết phục tộc trưởng không nên miễn cưỡng.

Nhưng bọn hắn có thể hiểu được lựa chọn của tộc trưởng, đây là muốn chứng minh thực lực của Hỗn Độn Chiến Khu, càng là phải báo thù Quang Mang Thần Điện.

- Ngươi hãy từ từ ngẫm lại, trước ngày mai nếu như thay đổi chủ ý, ta sẽ phái Đại Vương đi.

- Không cần suy nghĩ, ý ta đã quyết! Cam đoan có thể chống đỡ được cho đến khi các ngươi đuổi tới!

- Nếu đã như thế này... Các ngươi hãy cố hết sức quen thuộc, tìm tòi chiến thuật với nhau. Đến lúc đó cuối cùng sẽ xuất hiện nguy hiểm hay chuyện ngoài ý muốn gì, ai cũng không thể nào dự đoán được, các ngươi chỉ có thể dựa vào lẫn nhau.

Khương Phàm cũng không phải muốn hợp tác cùng Quang Mang Thần Điện thật, mà là lợi dụng Âu Dương Vân Quyệt mang Hồng Hoang Thiên Long cùng Ngu Chính Uyên đến trước Quang Mang Thần Điện, lừa gạt nơi đó mở phòng ngự, kiên trì đến khi Đông Hoàng Càn và Đông Hoàng Toại tới bôn tập.

Chỉ cần có thể chống đỡ trấn áp trong lúc ngắn ngủi, dẫn Đông Hoàng Càn xông vào Quang Mang Thần Điện, trận chiến này đã có thể thành công một nửa.

Đến lúc đó nội bộ cuồng chiến, bên ngoài tấn công mạnh thì đã có thể phá vỡ pháp trận phòng ngự của Quang Mang Thần Điện trong thời gian ngắn nhất, nhất cử nuốt lấy siêu cấp hoàng đạo hùng cứ Trung Vực Tây Bộ vài vạn năm này.

Nhưng nếu như Hồng Hoang Thiên Long và Ngu Chính Uyên gánh không được thì bọn hắn có thể bị vây ở bên trong, thảm tao sát hại, bọn hắn sẽ cưỡng ép phá bị đánh thức, Quang Mang Thần Điện sẽ khó khăn trùng điệp, thậm chí có khả năng không công mà lui.

Cho nên, bọn họ cũng đều biết ‘kế hoạch cảm tử’ đưa Thánh Vương đi đến là vô cùng mạo hiểm, nhưng vẫn được cao tầng thông qua toàn bộ.

- Chúng ta sẽ dùng hết khả năng, tăng tốc độ lên tới cực hạn, các ngươi phải tin tưởng, chúng ta nhất định có thể làm được!

Đông Hoàng Càn thận trọng nhắc nhở Hồng Hoang Thiên Long và Ngu Chính Uyên.

Vì để ngăn ngừa bị Quang Mang Thần Điện phát giác, bọn hắn cần giữ vững đầy đủ khoảng cách, đến lúc đó thần điện bị bừng tỉnh, pháp trận nhất định sẽ mở ra toàn diện, các loại kiếm triều quét ngang hư không, bọn hắn muốn giết đi đến là cực khó.

Nhưng nếu đã quyết định kế hoạch, bọn hắn phải dùng toàn lực ứng phó, mà còn phải kiên định lòng tin.

Đầu tháng hai.

Khi Thánh Hoàng của Quang Mang Thần Điện, Tru Thiên Thần Điện từ mật đạo lặng yên rời khỏi thần điện của riêng mình tiến về Xích Thiên Thần Triều, pháp trận mà Xích Thiên Thần Triều bố trí tại Lưu Hòa thành đã thuận lợi hoàn thành.

Xích Thiên Thần Triều khởi động toàn diện phòng ngự bao phủ mười vạn dặm núi sông và hư không, cảnh giác vết tích của thế giới Hỗn Độn, đề phòng bất cứ chuyện ngoài ý muốn gì.

Xích Thiên Thần Tôn tiếp tục bế quan điều trị, chuẩn bị quyết đấu cùng Phần Thiên Thần Hoàng.

Nhưng, để bọn hắn tuyệt đối không nghĩ tới chính là, giao dịch tại Thiên Lang quan chỉ là cái bẫy trung cuộc mà Khương Phàm đặt ra.

Lấy ước đàm tại Thượng Thương cùng mưu đồ bí mật với Man Hoang làm kíp nổ, kích thích Xích Thiên Thần Triều nghĩ đến Thiên Lang quan là trận sát cục, tiến tới hấp dẫn lực chú ý, nhưng Thiên Lang quan vẫn là một cái kíp nổ, sát cục thật sự là tại Quang Mang Thần Điện!

Mặc dù khẳng định là Khương Phàm muốn làm giao dịch cùng Xích Thiên Thần Triều, cũng sẽ đuổi tới trong thời gian ước định, nhưng trước đó, đầu tiên Khương Phàm phải giải quyết Quang Mang Thần Điện!

Kỷ nguyên năm mười tám, ngày mùng năm tháng hai, tương lai Thương Huyền đều ghi khắc lịch sử một ngày cực kỳ ý nghĩa này!

Bởi vì Khương Phàm đối quyết chính diện với Chí Tôn Hoàng Đạo, mang ý nghĩa nội chiến Thương Huyền đã thật sự bộc phát!

Bởi vì Khương Phàm tập kích Quang Mang Thần Điện, cũng mang ý nghĩa bọn hắn có được thực lực hủy diệt Chí Tôn Hoàng Đạo.

Quang Mang Thần Điện!

Khi Bùi Tiêu, Âu Dương Dật Phong lần lượt bước lên Thánh Hoàng cảnh, rốt cuộc cảm xúc bất an trong thần điện cũng đã bình phục lại.

Mặc dù đệ tử bình thường cũng không biết tình huống Thần Tôn như thế nào, nhưng có thể xác định là Quang Mang Thần Kiếm đã trở về, bây giờ Bùi Tiêu, Âu Dương Dật Phong không phụ sự mong đợi của mọi người, để Thánh Hoàng đạt tới số lượng bốn vị hiếm thấy, thực lực thần điện đang nhanh chóng khôi phục, mặc dù không bằng thời kỳ đỉnh phong, nhưng cũng không kém lắm.
Chương 2443 Quang Minh Bắc Quan (2)

Đám đệ tử cũ của thần điện cũng không thể không rung động nội tình thần điện khủng bố xa hơn so với những gì bọn hắn dự đoán, có thể tại thời điểm cần thiết nói tạo nên Thánh Vương thì có thể tạo nên Thánh Vương, nói bồi dưỡng Thánh Hoàng thì có thể bồi dưỡng Thánh Hoàng.

Đây là chuyện mà lúc trước tuyệt đối là không dám tưởng tượng!

- Đều giữ vững tinh thần! Bây giờ là lúc nào rồi, còn dám lười biếng!

- Bây giờ chính là thời điểm thần điện cần các ngươi, ai dụng tâm làm việc, thần điện tuyệt đối sẽ không bạc đãi, bó lớn tài nguyên đang chờ các ngươi, nếu ai dám qua loa lười biếng, ảnh hưởng bầu không khí, tuyệt đối không tha thứ!!

Tân tấn thống lĩnh - Bùi Thanh Phong trấn thủ sơn môn cung điện Bắc Bộ, nghiêm khắc khiển trách mấy vị lười biếng đệ tử.

Lúc trước hắn là Chí Tôn Thánh phẩm, bằng vào thân phận và mối quan hệ nên có được rất nhiều tài nguyên, đạt tới cảnh giới Bán Thánh, cứ cho rằng đó là mức cực hạn nhân sinh của hắn, không nghĩ tới thần điện kịch biến, số lượng lớn thần cốt thần huyết được mời ra khỏi tổ từ để mà kích phát linh văn, tiềm lực, bồi dưỡng Thánh Linh, Thánh Vương, cùng Thánh Hoàng mới.

Hắn chính là kẻ may mắn được chọn, Chí Tôn Thánh phẩm tiến tới Thiên phẩm, cảnh giới Bán Thánh tiến tới Thánh phẩm, càng từ phó thống lĩnh thăng đến thống lĩnh, tọa trấn phương bắc.

Loại biến đổi này có nghĩ cũng không dám nghĩ, để hắn đến bây giờ còn ở vào trạng thái phấn khởi, cũng trở nên đặc biệt nghiêm khắc.

- Pháp trận đều đã mở ra, chúng ta trấn thủ nơi này giống như không có ý nghĩa gì cả, chính là bày cái tình thế mà thôi.

Đệ tử thân truyền của Bùi Thanh Phong thấp giọng bực tức.

- Làm càn! Bây giờ pháp trận chỉ là mở ra tượng trưng, không có hoàn toàn bộc phát ra năng lượng, đối với tinh thạch và bảo cốt là hao tổn cực lớn. Các ngươi đóng giữ nơi này, chính là gánh vác trách nhiệm quan sát, một khi phát hiện vấn đề, lập tức cảnh báo nội bộ thần điện, bảo đảm trong thời gian ngắn nhất kích hoạt toàn diện pháp trận!!

- Sư phụ ngài bớt giận, ý của đệ tử là, kế tiếp là Khương Phàm muốn tập kích Cửu Lê Thần Cung, chúng ta nơi này không cần thiết phải khẩn trương thái quá.

- Ai nói với ngươi Khương Phàm muốn tập kích Cửu Lê Thần Cung, hắn nói cho ngươi biết?

- Bọn hắn không phải cam đoan cùng tổ sơn, không dậy nổi nội chiến sao.

- Lời hắn nói ngươi tin? Chính hắn đều không tin!! Bây giờ nhìn lại Khương Phàm chỉ có thể bôn tập Cửu Lê Thần Cung, nhưng nếu để cho hắn nhìn thấy chúng ta nơi này lười nhác đê mê, ngay cả trấn thủ cánh cửa đều mặt ủ mày chau, ngươi nhìn xem hắn có tới hay không!!

Bùi Thanh Phong nghiêm khắc khiển trách, thanh âm hòa với linh lực truyền khắp sơn môn gần đó.

Bên ngoài điện, các đệ tử và trưởng lão đều nhấc lên tinh thần, nghiêm túc kiểm tra phòng ngự, ngắm nhìn vùng núi bằng phẳng được ánh sáng bao phủ.

Thời điểm trước đó, xung quanh thần điện cung điện tất cả đều là núi rừng xanh um tươi tốt tươi tốt, bây giờ theo pháp trận nở rộ, năng lượng ánh sáng trực tiếp bao phủ tới hơn hai ngàn dặm, tất cả cây cối đều lọt vào tai hoạ ngập đầu, cuối cùng liền biến thành vùng núi trụi lủi.

Như thế này càng tốt hơn, ánh mắt khoáng đạt, bất kỳ cái gì cũng đều có thể kịp thời phát giác.

- Bày ra tinh khí thần, tận tốt hết trách nhiệm cho ta.

Bùi Thanh Phong nhắc nhở sau đó liền muốn rời khỏi, nhưng lúc này, tầng ngoài cùng pháp trận phụ trách dò xét năng lượng đột nhiên nổi lên tầng tầng gợn sóng, nhắc nhở có cường giả tới gần.

- Chuẩn bị sẵn sàng!

Bùi Thanh Phong cao giọng thét lên ra lệnh, kích phát Quang Minh linh văn, ngắm nhìn cây núi bị ánh sáng bao phủ.

Tần ngoài pháp trận nổi lên gợn sóng càng ngày càng mãnh liệt, kích thích các nơi tế đàn các trưởng lão.

Tuy nhiên, từ tình huống pháp trận suy đoán, người đến gần hẳn là cảnh giới Thánh Vương, không phải Thánh Hoàng!

Chuyện này khiến Bùi Thanh Phong và đám người thoáng yên tâm, đoán chừng rất có thể là Tru Thiên Thần Điện.

Không lâu sau đó, ba thân ảnh xuất hiện ở cuối tầm mắt, tốc độ rất nhanh.

Trong núi rừng trụi lủi, dưới cường quang chói mắt chiếu xuống, ba thân ảnh kia rất đáng chú ý.

Âu Dương Vân Quyệt chống đỡ ánh sáng kinh khủng, gian nan vọt mạnh về phía trước.

Những ánh sáng này đều là pháp trận thả ra, giống như vô số lợi kiếm ánh sáng chém vào đầy trời.

Lấy cảnh giới Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên của hắn, tất cả đều cảm thấy uy hiếp mãnh liệt, càng là tiến về phía trước, năng lượng ánh sáng càng cường thịnh, chiếu lên trên người càng giống như là vô số kiếm triều đang tập kích hắn, mặt ngoài thân thể hình thành áo giáp thánh quang không ngừng xuất hiện vết cắt.

Đại Tặc huyễn hóa thành hình người, nhưng dưới mênh mông ánh sáng chiếu vào lại có loại cảm giác bị tịnh hóa, xương cốt toàn thân răng rắc giòn vang, giống như khống chế không nổi muốn trở lại hình thái Yêu thú.

Ngu Chính Uyên cau mày, không hổ là Chí Tôn Hoàng Đạo, pháp trận vẫn chưa hoàn toàn mở ra mà đã có năng lượng như thế.

- Nhị trưởng lão?

Bùi Thanh Phong khoa trương dụi dụi con mắt, khó có thể tin được mà nhìn nam tử đang nhanh chóng đến gần.

Nhị trưởng lão tham dự qua cuộc chiến tại Thiên Trụ sơn, sau đó thì mất tích, liên tiếp mấy tháng đều không có tin tức, thần điện đã suy đoán hẳn là chết rồi.

Trước đó vài ngày, tân nhiệm điện chủ Bùi Tiêu còn một lần nữa khâm định người được chọn lên vị trí Nhị trưởng lão, không nghĩ tới vậy mà trở về.

- Thật sự là Nhị trưởng lão!

- Nhị trưởng lão còn sống!

- Nhị trưởng lão vậy mà còn sống!

Các đệ tử và trưởng lão ở Bắc Bộ cảm thấy ngoài ý muốn càng kích động, nhất là người của Âu Dương phe phái, suýt chút nữa đã muốn rộng mở pháp trận đi qua nghênh đón.

- Phía sau hắn là ai?

Bùi Thanh Phong cách phong ấn của Quang Mang Thần Điện, quan sát đến hai nam tử ở sau lưng Âu Dương Vân Quyệt.

Nhưng bọn hắn đều mặc áo choàng màu đen dày đặc, che kín thân thể, cũng đều cúi đầu, không thấy rõ bộ dáng.

Điều duy nhất có thể xác định là, một người trong đó là Yêu thú biến thành!

Năng lượng ánh sáng của thần điện bọn hắn đối với yêu ma có uy hiếp rất mạnh, thậm chí có thể tuỳ tiện chiếu ứng ra chân thân.

Nhưng con Yêu thú này là cái gì?

Mơ hồ vặn vẹo, vậy mà lại thấy không rõ lắm.

- Ta là Âu Dương Vân Quyệt! Ta đã trở về!

Âu Dương Vân Quyệt đi đến trước sơn môn Bắc Bộ, nhìn qua sơn môn rộng rãi cao tới trăm trượng, cùng tầng tầng phòng ngự nở rộ ánh sáng, trong lòng có cảm giác kích động đã về nhà, cũng có mấy phần bất định và bất an, dù sao hắn cũng đã bị Khương Phàm bắt làm tù binh, đây không thể nghi ngờ là vô cùng nhục nhã!

- Nhị trưởng lão, ta là Bùi Thanh Phong, hoan nghênh trở về. Nhưng tình huống bây giờ đặc biệt, thần điện giới nghiêm, chúng ta không tiếp nhận khách bái phỏng, ngươi có thể vào, nhưng bọn hắn thì không thể!

Trong sơn môn truyền ra giọng của Bùi Thanh Phong, thông qua sơn môn và bình chướng quấy nhiễu, thanh âm trở nên lơ lửng không cố định.
Chương 2444 Bàn chuyện

- Bây giờ trong điện là ai chủ sự?

Âu Dương Vân Quyệt dùng năng lượng quấn quanh thanh âm, tận hết khả năng truyền đến bên trong.

- Hoàng Tổ - Bùi Tu Nghiệp!

- Mời hắn tới, ta có chuyện quan trọng vô cùng muốn bẩm báo.

- Tu nghiệp Hoàng Tổ đang bế quan, gần đây không hy vọng bị người khác quấy rầy.

Bùi Thanh Phong là Thánh Linh thống lĩnh, đương nhiên biết Bùi Tu Nghiệp và Âu Dương Mục Thiên đã rời khỏi, nhưng các trưởng lão và đệ tử khác cũng không hiểu rõ tình hình, tuyên bố là đang bế quan chiều sâu.

- Ai chủ sự thì mời người đó đến, chuyện của ta vô cùng quan trọng.

- Ngươi có thể tự mình tiến đến, tự mình đi qua báo cáo.

Âu Dương Vân Quyệt vừa muốn mở miệng, Đại Tặc cùng Ngu Chính Uyên ở sau lưng đồng thời bóp lấy hắn hai bên bả vai, ý là phải vào cùng một chỗ, hắn chỉ có thể nói:

- Chuyện của ta rất quan trọng, hai người ở sau ta cũng rất đặc biệt. Xin mời lão tổ chủ sự tới, do ngài tự mình định đoạt.

- Bọn hắn là...

- Xin mời lão tổ chủ sự tới!

Tân tấn Thánh Hoàng - Âu Dương Dật Phong tự mình đến đến nơi này, dù sao cũng là hậu đại nhà mình.

Về phần Bùi Tiêu, hắn tiếp tục tọa trấn nội bộ thần điện.

Bây giờ là thời kỳ nguy cơ, dù là chuyện đặc biệt gì cũng không thể để hai vị Thánh Hoàng phụ trách bảo vệ thần điện toàn bộ kéo tới một nơi.

- Vân Quyệt, trong khoảng thời gian này ngươi đã đi đâu?

Trong sơn môn truyền đến thanh âm phiêu miểu, cứ việc rất mơ hồ, nhưng vẫn có thể phân biệt ra là giọng của Âu Dương Dật Phong, nhân vật số hai bây giờ của Âu Dương gia bọn hắn.

- Khởi bẩm Dật Phong lão tổ, ta... Ta... Ta bị bắt!

Âu Dương Vân Quyệt xấu hổ.

- Bị ai bắt?

- Sí Thiên giới, Khương Phàm!

Sau khi giọng của Âu Dương Vân Quyệt truyền vào bên trong, thật lâu cũng không có thanh âm khác tiếp tục truyền tới.

Âu Dương Dật Phong, bọn người Bùi Thanh Phong đứng bên trong sơn môn, vẻ mặt đã biến đổi rất nhiều.

Bị Khương Phàm bắt?

Nhìn hắn giống như còn sống rất tốt mà!

Khương Phàm há có thể tha cho hắn, còn thả hắn trở về?!

Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Mà thân phận hai người đi theo sau lưng Âu Dương Vân Quyệt cũng đã rõ rành rành, Thánh Vương của Sí Thiên giới!!

- Cảnh báo!

Bùi Thanh Phong lập tức quay người gào thét.

- Thông báo các pháp trận thần điện, chú ý biến động ở Bắc Bộ, chuẩn bị kích hoạt bất cứ lúc nào. Cứ nói... Hư hư thực thực có Sí Thiên giới tới gần!

Âu Dương Dật Phong tự mình an bài sau đó đã lấy lại bình tĩnh, truyền ra thanh âm:

- Ngươi là người của gia tộc Âu Dương ta, hẳn là có kiêu ngạo của Âu Dương gia, sau khi bị bắt, vì để tránh cho tiết lộ bí mật, ngươi phải nên làm như thế nào?

- Ta hẳn là... kết thúc bản thân.

- Nhưng thật giống như ngươi sống rất tốt.

- Ta... Lúc ấy ta một lòng muốn chết, nhưng bị Khương Phàm lừa gạt mê hoặc... Ta... Ta...

- Ngươi làm cái gì!

Âu Dương Dật Phong cau mày, lập tức khẩn trương lên.

- Ta cam đoan không có tiết lộ cơ mật, nhưng Khương Phàm còn bắt những người khác, từ bọn hắn nơi đó biết được... Biết được... ừm... chuyện mật ước với Đế tộc, sau đó giả tạo thành ta viết huyết thư, dùng tinh cầu ký ức ghi chép lại.

- Ngươi nói cái gì? Khương Phàm biết cái gì?

Sắc mặt Âu Dương Dật Phong đột nhiên biến đổi.

Bùi Thanh Phong đang vội vàng an bài cũng bỗng nhiên quay người, gắt gao nhìn chằm chằm sơn môn đang đóng chặt.

Khương Phàm biết rồi??

Mật ước với Đế tộc??

Đây là việc liên quan đến mặt mũi hoàng đạo, thậm chí là tuyệt đối cơ mật của Thương Huyền, ai sẽ cởi trần ra cho Khương Phàm xem? Lẽ ra thà rằng chết bất khuất mới đúng!

Nhưng, nếu Khương Phàm đã biết, vì sao còn không có công bố ra ngoài?

- Khương Phàm muốn tự mình đến gặp mặt Thần Tôn, nhưng ta không hiểu rõ tình huống thần điện, sau khi liên tục tranh thủ, bọn hắn chỉ phái tới hai Thánh Vương. Bọn hắn nhận Khương Phàm ủy thác, đến đây làm giao dịch cùng thần điện.

- Giao dịch gì??

Âu Dương Dật Phong hô hấp dần dần dồn dập lên, mật ước Đế tộc rơi xuống trên tay Khương Phàm?

Đây không thể nghi ngờ là ác mộng còn nghiêm trọng hơn so với chuyện Sí Thiên giới bóp chặt Thiên Trụ sơn!

Một khi Khương Phàm tùy ý công bố chắc chắn sẽ gây nên sóng to gió lớn, mặc dù ngày đó sớm muộn cũng sẽ xảy ra, nhưng bây giờ đã rơi xuống trong tay Khương Phàm, thật sự là vượt qua mong muốn của bọn hắn, cũng đột nhiên đưa bọn hắn tới tình trạng cực kỳ bị động.

- Ta không rõ ràng. Bọn hắn thả ta trở về, chính là để cho ta dẫn hai người của bọn hắn đến đàm phán.

- Người đâu, báo thân phận!!

Âu Dương Dật Phong lấy lại bình tĩnh, cao giọng chất vấn.

Đại Tặc kích phát năng lượng, cao giọng đáp lễ:

- Can hệ trọng đại, chúng ta muốn tận mắt nhìn thấy Thần Tôn. Ngươi, không đủ tư cách.

Âu Dương Dật Phong cao giọng nói:

- Ta là Thánh Hoàng, ta có thể đại biểu thần điện.

- Thánh Hoàng đã có thể đại biểu? Thần Tôn đã chết rồi sao?

- Cuồng ngạo! Nơi này là Quang Mang Thần Điện, không phải là nơi để Sí Thiên giới các ngươi giương oai!

- Bây giờ trên tay chúng ta nắm nhược điểm của các ngươi, không muốn vào ngày mai thấy Tinh Thạch Ký Ức thịnh truyền khắp thiên hạ, không muốn nhìn thấy tất cả hình ảnh bên trong Tinh Thạch Ký Ức đều là trưởng lão Quang Mang Thần Điện ngươi viết huyết thư, thì lập tức tôn trọng một chút cho ta!!

- Nếu như các ngươi cần, mời chúng ta đi đến, khách khí tiếp đãi. Nếu như không muốn nói, chúng ta sẽ đi ngay bây giờ, đến Tru Thiên Thần Điện ở Nam Bộ bàn bạc. Nhớ kỹ, chúng ta nguyện ý bàn bạc, là không muốn trận nội chiến này huyên náo quá lúng túng, càng là đang cho các ngươi cơ hội. Nếu như các ngươi đều không muốn nói, bắt đầu từ ngày mai, Tinh Thạch Ký Ức sẽ từ tổ sơn, truyền khắp thiên hạ. Các ngươi không chỉ phải đối mặt với việc bị dân chúng phỉ nhổ, còn phải tiếp nhận lửa giận từ tổ sơn, bị Thương Sinh Cung chế tài!

Giọng Đại Tặc hùng hậu trùng kích phong ấn, xuyên thấu qua cửa đá, truyền vào bên trong.

Âu Dương Dật Phong cau mày, tức giận lại càng khẩn trương.

Mật ước với Đế tộc đúng là sỉ nhục, là sỉ nhục chạm tới sâu trong linh hồn bọn hắn.

Lúc trước, thời điểm mà Xích Thiên Thần Triều vừa mới nói ra, bọn hắn vừa tức giận, vừa mâu thuẫn, thậm chí là chửi mắng. Cuối cùng sở dĩ thỏa hiệp, cũng là nghĩ có thể lừa bịp Đế tộc, trước khi Đế tộc kịp phản ứng, lấy thủ đoạn lôi đình giải quyết Sí Thiên giới, sau đó để Đế tộc xé bỏ mật ước, nhưng người nào nghĩ đến sẽ nháo đến cục diện khó xử như bây giờ.

Ngu Chính Uyên bước về phía trước mấy, ngạnh kháng ánh sáng nóng bỏng đến bành trướng, đứng trước pháp trận, lên tiếng gào thét:

- Ngươi là Âu Dương Dật Phong? Ta nhớ không lầm, năm trăm năm trước, ngươi từng là điện chủ Quang Mang Thần Điện! Ta lại hỏi ngươi, tín niệm mà Chí Tôn Hoàng Đạo thủ vững là cái gì? Căn nguyên mà Đế tộc tám phương kiêng kị Thương Huyền là cái gì?
Chương 2445 Lừa gạt (1)

- Vào cái ngày ngươi kế nhiệm điện chủ ấy, có từng quỳ gối trước linh vị các đời tiên tổ Quang Mang Thần Điện, tuyên cáo lời thề sẽ 'bảo vệ Thương Huyền, trấn thủ Thương Huyền'?

- Kết quả thì sao? Chí Tôn Hoàng Đạo các ngươi xé nát tín niệm, các ngươi đạp vỡ ranh giới cuối cùng của Thương Huyền! Các ngươi tiết độc hai chữ Chí Tôn, các ngươi phụ lòng trọng thác của các đời tiên tổ!

- Ta lại hỏi ngươi, coi ngươi sau khi chết, sẽ gặp mặt tiên tổ như thế nào! Ngươi giải thích loạn cục Thương Huyền như thế nào? Là giao toàn bộ trách nhiệm cho Khương Phàm sao? Có đúng không!!!

Ngu Chính Uyên càng nói càng tức giận, gương mặt dữ tợn, đau đớn lại bi phẫn.

Hắn không chỉ là vì chuyện Quang Mang Thần Điện đồ sát Thần Tôn bọn hắn, cũng là vì Quang Mang Thần Điện sa đọa mà tiếc hận!

Kiêu ngạo, kiên trì ba mươi ngàn năm, sa đọa, lại chỉ ở trong nháy mắt.

- Bây giờ, mở rộng cánh cửa, để cho ta gặp mặt Thần Tôn các ngươi. Nếu như Thần Tôn không tiện, mời tất cả Thánh Hoàng các ngươi, gặp mặt chúng ta. Ta đại biểu cho Khương Phàm, đại biểu cho người đã từng là chủ nhân Thương Huyền, trước khi cục diện Thương Huyền triệt để mất khống chế, cùng các ngươi tiến hành một trận nói chuyện sau cùng.

Tiếng Ngu Chính Uyên gào thét truyền vào cánh cửa đá, đối với rất nhiều trưởng lão cùng đệ tử mà nói, bọn kỳ thật hắn cũng không biết cặn kẽ nội dung đế ước, cho tới giờ khắc này nghe phía bên ngoài lên án, mới mơ hồ biết được thần điện đã làm cái gì, lại đang trải qua cái gì.

Âu Dương Dật Phong cùng Bùi Thanh Phong cau mày, vẻ mặt nghiêm trọng, bọn hắn... Xác thực đã bị xúc động.

Sau khi trầm mặc hồi lâu, Âu Dương Dật Phong để lại một câu chờ lấy, ra hiệu Bùi Thanh Phong trông coi cửa đá, hắn nhảy vọt lên, hóa thành thánh quang sáng chói, lao thẳng đến cung điện sâu trong Quang Mang Thần Điện.

Ngu Chính Uyên ở lại ngoài cửa, cùng Hồng Hoang Thiên Long đụng đụng ánh mắt không để lại dấu vết, làm xong chuẩn bị tập kích.

Ở bên ngoài cách đó hai ngàn dặm, Khương Phàm, Đông Hoàng Càn, Đông Hoàng Toại đang ẩn núp.

Khương Phàm lợi dụng Sơn Hà Đại Táng, chìm ở dưới mặt đất vạn mét, giao hòa cùng địa tầng, ẩn nấp hoàn mỹ, đồng thời cẩn thận cảm nhận được năng lượng ba động ở bên ngoài hai ngàn dặm.

Đông Hoàng Càn và Đông Hoàng Toại điều chỉnh trạng thái, lặng lẽ diễn biến đạo ngấn Không Gian.

Nhất là Đông Hoàng Càn, toàn bộ cánh tay phải đều đang căng cứng, đó là một tay cụt của Thần Tôn để lại, không chỉ có khuấy động thần uy, cũng khắc lấy huyết chú của Thần Tôn.

Bọn hắn khẩn trương cao độ, trái tim nhảy lên cực mạnh, hô hấp đều trở nên lộn xộn.

Đại Quang Mang Thần Điện đứng sừng sững ở đó ròng rã ba mươi ngàn năm, hệ thống phòng ngự vô cùng hoàn thiện, mà là năng lượng lại cực kì khủng bố. Nếu như cưỡng ép tập kích, nơi đó cách hai ba ngàn dặm đã có thể phát giác, sau đó đều có thời gian sung túc kích phát toàn diện pháp trận, hình thành kiếm triều quét ngang mấy ngàn dặm.

Muốn cưỡng ép tấn công mạnh, cái giá quá lớn.

Vì để dùng cái giá thấp nhất, lấy được thắng lợi lớn nhất, bọn hắn chỉ có thể khai thác phương thức lừa gạt, nhất cử phá vỡ pháp trận phòng ngự ở ngoài cùng, chấn kinh Quang Mang Thần Điện, chèn ép khí thế nơi đó.

Nhưng, cho dù Quang Mang Thần Điện tiếp nhận bọn Hồng Hoang Thiên Long đi đến, pháp trận cũng chỉ là mở ra ngắn ngủi, nếu như Hồng Hoang Thiên Long và Ngu Chính Uyên không thể nắm chặt cơ hội, rất có thể sẽ bị vây ở bên trong, mà nếu nắm chặt cơ hội, thì mang ý nghĩa sẽ là một trận ác chiến.

Bọn hắn không biết bây giờ trong thần điện có mấy vị Thánh Hoàng, lại sẽ có bao nhiêu cường giả đến cửa đá Bắc Bộ 'nghênh đón' hai vị ‘khách quý này’.

Cho nên, bọn hắn thật sự đổ mồ hôi thay Hồng Hoang Thiên Long và Ngu Chính Uyên.

Đây mới thực là đánh cược sinh tử!

Quyết định vận mệnh của chính bọn hắn, quyết định thành bại và thương vong chiến dịch lần này, càng có thể ảnh hưởng đến xu thế nội chiến Thương Huyền sau đó!

Lại ở phía sau thêm ngàn dặm, Kiều Vô Hối, Khương Qua, Tặc Điểu cũng đang mang theo Thánh Vương, Thánh Linh, cùng Bán Thánh, lo lắng khẩn trương nhìn chằm chằm cuối tầm mắt.

Khoảng cách này thật sự quá xa, nhưng vì để tránh cho bị ánh sáng cường hãn ở pháp trận Quang Mang Thần Điện bắt được, chỉ có thể tiềm phục tại này.

Bọn hắn đang chờ đợi, cũng đang cầu khẩn.

Bọn hắn dâng cao chiến ý, nhưng cũng khẩn trương đến ngạt thở.

Âu Dương Dật Phong tìm tới Bùi Tiêu đang tọa trấn tại Đại Quang Mang Điện, thông báo tình huống ở Bắc Bộ.

Bùi Tiêu cau mày, không nghĩ tới Sí Thiên giới lại chủ động liên hệ bọn hắn, càng không có nghĩ tới Sí Thiên giới đã biết được mật ước của Đế tộc.

Mặc dù hắn được tôn làm Thánh Hoàng, nhưng dù sao cũng là vừa mới đột phá, chỉ muốn an an ổn ổn giữ vững cửa nhà, chờ Thần Tôn đột phá, chờ Bùi Tu Nghiệp và Âu Dương Mục Thiên đắc thắng trở về, vậy mà Khương Phàm lại đưa tới cho hắn một món lễ lớn như thế này.

Âu Dương Dật Phong cũng trở tay không kịp, nhưng cục diện đã bày ở nơi này, bọn hắn không thể không đối mặt:

- Khi ta tới đột nhiên nghĩ đến, mục đích chủ yếu mà bọn hắn bí mật tới, rất có thể là làm cục ở Thiên Lang quan!

Bùi Tiêu cau mày:

- Ý của ngươi là, bọn hắn muốn thông qua chúng ta, hiểu rõ phản ứng của Xích Thiên Thần Triều, cùng bố trí tại Thiên Lang quan?

Âu Dương Dật Phong nói:

- Trước đó Khương Phàm có Cửu Thiên Thần Giáo làm nội ứng, mọi chuyện đều có thể khống chế tiên cơ, sớm bố trí. Lần này, mặc dù bọn hắn đã tận lực cẩn thận, nhưng dù sao cũng là muốn đối kháng cùng hoàng đạo toàn thịnh - Xích Thiên Thần Triều kia, cho nên vẫn không có lực lượng, muốn thông qua quan sát chúng ta, hiểu rõ tình huống của Xích Thiên.

- Có đạo lý.

Bùi Tiêu nghĩ tới đây, trong lòng ngược lại yên tâm.

Chí ít Xích Thiên Thần Triều phỏng đoán là chính xác, Khương Phàm đúng là muốn bắt Xích Thiên Thần Tôn tại Thiên Lang quan vây.

Không hổ là Thần Hoàng kiếp trước, đúng là to gan.

Luôn có thể ra tay bất ngờ, mà còn dám nghĩ dám làm!

Vừa giải quyết xong Phù Tang, đã trực tiếp nhắm mục tiêu ngay Thần Tôn mạnh nhất.

Nếu như không phải Xích Thiên Thần Triều nơi đó đầy đủ cẩn thận, thật đúng là có khả năng bị Khương Phàm tính toán.

Âu Dương Dật Phong nói:

- Thậm chí ta còn hoài nghi, Khương Phàm muốn tiến hành một loại hợp tác nào đó cùng chúng ta.

- Hợp tác? Liên thủ vây bắt Xích Thiên Thần Tôn? Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào này!

- Ta chỉ là hoài nghi. Khương Phàm nắm trong tay Tinh Thạch Ký Ức, có lực lượng đàm phán.

- Ngươi nghĩ như thế nào, muốn gặp mặt cùng bọn hắn sao?

- Đề nghị của ta là... Trước tiên hãy gặp mặt.

Âu Dương Dật Phong thật không muốn tiếp nhận củ khoai lang bỏng tay này, thậm chí muốn bọn hắn đuổi trước tiên đi, nhưng chuyện mật ước với Đế tộc thật quá đặc thù.

Bùi Tiêu đã đứng dậy sắp qua đi nhìn, nhưng nghĩ tới bây giờ thần điện suy yếu, hắn liên tục suy nghĩ, lại nói:

- Mời bọn hắn tiến đến. Nhưng không được vào khu nội điện, cứ ở bên ngoài điện. Cứ nói Thần Tôn và Thánh Hoàng đều đang bế quan, ngươi có thể đại biểu thần điện. Trước tiên hãy tìm kiếm thái độ của bọn hắn. Ta... ừm... Xin gặp Thần Tôn.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

ÁNH DƯƠNG CỦA TÂM ĐAN
  • Fb: Táo thích tiểu thuyết
Chương 7 END
Hỗn Thế Đan Vương
  • Mèo Yêu Thành Tinh
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
THỐN ĐAN THANH
  • Xảo Khắc Lực A Hoa Điềm

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom