• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.ME SANG VIETWRITER.VIP TỪ NGÀY 1/4

Full [Zhihu] Chinh phục con trai nhân vật chính (2 Viewers)

  • Chương 6 END

NGOẠI TRUYỆN: CỐ TÂY CHÂU, TỐNG NGHI THU

˚✧₊⁎Những đứa trẻ⁎⁺˳✧༚

1.

Cố Tây Châu nhìn đống cà rốt trong bát mà rơi vào trầm tư, bàn tay nhỏ bé của cậu nâng cằm, vẻ mặt u sầu.

Khi nhìn các bạn nhỏ xung quanh ăn từng miếng cà rốt được thái hạt lựu, lông mày nhỏ của cậu nhíu lại. Trong lòng không hiểu vì sao cà rốt khó ăn như vậy mà bọn họ lại thích ăn.

Tống Nghi Thu nhíu mày ngước mắt nhìn Cố Tây Châu tay không động đậy. Cô nháy mắt vài cái, dùng đũa gắp một miếng cà rốt đưa vào bát Cố Tây Châu.

“Ăn.” Cô nhẹ giọng nói.

“Nặc Nặc!", Cố Tây Châu khóc không ra nước mắt, “Tớ không thích ăn cà rốt.”

“Hả?”, Tống Nghi Thu nghe vậy ngẩng đầu, “Không thích ăn sao?”

“Ừ ừ.” Cố Tây Châu gật đầu mãnh liệt.

Cậu bé đỏ mặt, có lẽ vì có chút xấu hổ, khóe miệng lộ ra nụ cười ngượng ngùng, lông mày cùng ánh mắt tinh anh vô cùng.

Tống Nghi Thu rũ mắt xuống, lúc lâu sau cô "ồ" một tiếng rồi không nói gì nữa.

Cố Tây Châu có chút bất an nhìn cô bé, nhìn cô ăn từng miếng cà rốt, sau đó lại bình tĩnh uống một ngụm canh. Toàn bộ quá trình chưa từng nhìn cậu một cái.

Sau đó, cả buổi chiều Cố Tây Châu thấy Tống Nhất Thu không nắm tay cậu, cũng không tìm cậu để chơi cầu trượt nữa.

Cố Tây Châu rất uể oải, cả người đều không có tinh thần.

Suy nghĩ một chút, liền phát hiện mọi chuyện đều xảy ra sau khi cậu không ăn cà rốt.

Vì thế cậu ngẩng đầu nhìn về phía cô bé đang chơi đùa vui vẻ với Tống Nghi Thu.

Cẩn thận suy nghĩ một chút, cô bé kia hình như là người ăn nhiều cà rốt nhất.

Cậu lau sạch nước mắt trên mặt, chạy tới nắm lấy bàn tay nhỏ của Tống Nghi Thu khóc thút thít, "Nặc Nặc, tớ sai rồi, lần sau tớ nhất định sẽ ăn cà rốt, cậu đừng nghỉ chơi với tớ nữa, được không?"

Tống Nghi Thu: "..."

Chà, lạnh nhạt Cố Tây Châu để cho cậu ấy ăn cà rốt là một phương pháp rất hữu ích nha.

Vì thế cô nâng cằm lên, "Được.”

Cố Tây Châu về nhà, đến bữa cơm tối đã nhìn chằm chằm đĩa cà rốt trên bàn năm phút đồng hồ, lại chậm chạp không động đũa.

Nhưng trong đầu cậu đều là hình ảnh buổi chiều Tống Nghi Thu lạnh nhạt với mình, thế nên cậu nhắm mắt nghiến răng, gắp một miếng cà rốt nhét vào trong miệng.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của Hứa Thư mà nuốt xuống.

Hứa Thư biết con trai mình ghét cà rốt đến nhường nào, nhưng hôm nay cậu lại ăn cà rốt, cô phát hiện ra con trai mình đã trưởng thành rồi!

Cô nhẹ giọng hỏi: "Con trai, cà rốt có ngon không?”

Cố Tây Châu khẽ gật đầu, vị cà rốt cũng không khó ăn như cậu nghĩ, “Dạ ngon.”

Nặc Nặc thích những đứa trẻ thích ăn cà rốt.

Hôm sau, khi cậu ăn cà rốt ở nhà trẻ, mắt Cố Tây Châu phát sáng nhìn Tống Nghi Thu, “Nặc Nặc, tớ thích ăn cà rốt lắm đấy!”

Nói xong cho luôn miếng cà rốt vào miệng.

Cố Tây Châu nhìn Tống Nghi Thu, trong lòng rất vui vẻ, bởi vì Nặc Nặc thích cậu như vậy, cho nên cô nhất định sẽ chơi với cậu , sau đó lớn lên sẽ làm vợ của cậu!

2.

Vẻ mặt Tống Nghi Thu trở nên phức tạp khi nhìn câu hỏi có tiêu đề là: "Bạn trai đã giúp bạn nuôi lớn thứ gì?”

Tống Nghi Thu theo bản năng cúi đầu nhìn ngực mình.

Tống Nghi Thu: “…”

Đúng vậy, ngực của Tống Nghi Thu là do Cố Tây Châu nuôi lớn, hơn nữa còn bắt đầu phát triển hơn từ lúc dậy thì.

/*Tui đọc mà tui khờ luôn mấy ní ơi :smile:)))))*/



“Nặc Nặc, ăn nhiều đu đủ một chút đi, đu đủ ăn rất ngon đó nha.” Cố Tây Châu 12 tuổi mang theo nụ cười chân thành tha thiết.

“Tớ không muốn ăn đu đủ, tớ thích ăn táo.” Tống Nghi Thu nhướng mắt, lười nhác nói.

“Được.” Cố Tây Châu gật đầu, “Ăn đu đủ đi, ăn xong tớ sẽ gọt táo cho cậu.”

“Được.” Tống Nghi Thu nói xong dùng tăm cắm một miếng đu đủ ăn, Cố Tây Châu thế mà cười phá lên trong sung sướng.

Khi ấy, Tống Nghi Thu cũng không biết chuyện gì xảy ra với cô, cô chỉ thấy thỉnh thoảng cậu lại cho mình ăn đu đủ, mỗi ngày một chai sữa, một ít đồ để giữ gìn sức khỏe.

Cho đến một ngày, Tống Nghi Thu cùng bạn cùng phòng từ ký túc xá đi ra, nhìn thấy Cố Tây Châu dưới bóng cây, cô liền chạy tới.

Cố Tây Châu đỡ lấy Tống Nghi Thu, đưa sữa trong tay cho cô rồi dịu dàng nói: “Sữa này, cậu đừng quên uống đấy. Mỗi ngày một chai, sẽ cao lên.”

Tống Nghi Thu cầm tay cậu, mở miệng nói: “Tớ thấy tớ đủ cao rồi, tớ rất hài lòng. Tớ không cần phải uống mỗi ngày một chai nữa.”

Cố Tây Châu im lặng một lát, “Uống sữa tốt cho sức khoẻ…”, giọng điệu rất sượng của cậu làm cho Tống Nghi Thu cảm thấy có điều gì mờ ám bên trong.

Nhưng cô cũng không hỏi thẳng mà chỉ gật đầu, "Mau đi học đi, nếu không sẽ muộn đấy.”

Dứt lời, Tống Nghi Thu tạm biệt rồi đi tìm bạn cùng phòng.

“Chà, bạn trai cậu lại đưa sữa cho cậu à.” Bạn cùng phòng trêu ghẹo nói.

Nghe vậy, Tống Nghi Thu chỉ mỉm cười.

Bạn cùng phòng chỉ vào sữa trong tay Tống Nghi Thu, cười nói: "Bạn trai cậu thế này là có ý đồ đen tối đấy.”

“Sao cơ?" Tống Nghi Thu khó hiểu.

Thấy vậy, bạn cùng phòng cười một cách xấu xa, "Cậu ấy không phải thường xuyên đưa cho cậu đu đủ với sữa bò sao?”

"Nó có thể giúp cho ngực của cậu lớn lên đấy, đồ ngốc!"

Tống Nghi Thu đã đoán được điều gì đó khi nghe bạn cùng phòng hỏi vậy, nhưng khi cô ấy thực sự nói ra lại khiến Nghi Thu xấu hổ đến đỏ mặt.

Trách không được tại sao hồi nãy Cố Tây Châu lại im lặng lâu như vậy. Tống Nghi Thu thề rằng khi trở về cô nhất định sẽ dạy dỗ Cố Tây Châu một trận.

Kiên trì đợi đến khi tan học, Tống Nghi Thu chào tạm biệt bạn cùng phòng.

“Cố Tây Châu!” Tống Nghi Thu gọi cậu.

“Hả?”

“Đu đủ, sữa! "Tống Nghi Thu gằn ra từng chữ, “Có phải đúng như tớ nghĩ không?”

“Cậu nói với tớ là để cho cao hơn, nhưng thật ra là để cho ngực lớn hơn phải không?”

“...”

Cố Tây Châu kéo Nghi Thu vào lòng, “Cậu thông minh thật đấy.”

“Không, tớ không thông minh chút nào. Nhiều năm như vậy mà đến bây giờ tớ mới biết, cậu rất lợi hại đó.”

Tống Nghi Thu suýt chút nữa cười lớn vì tức giận, “Cố Tây Châu, ý cậu là sao chứ?”

“Giúp cậu đó.”

“Giúp tớ? Cậu đang khoe khoang thành tích với tớ à?”

“Không…”

Chuyện này cứ vậy mà qua đi, bây giờ nhớ lại, Tống Nghi Thu chỉ cảm thấy buồn cười.

Cô nhìn Cố Tây Châu trong bếp, mỉm cười.

"Nặc Nặc, em ăn đu đủ không?" Bên tai đột nhiên truyền đến một câu nói quen thuộc.

“Không ăn!”
( Hết )
 

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom