• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full [TOPIC: “BAD GIRL” BÊN CẠNH BẠN SAU NÀY NHƯ THẾ NÀO?] (1 Viewer)

  • Phần II

Kể từ khi Thập Nương chia tay, số người theo đuổi trong trường đột nhiên tăng lên rất nhiều.
Đủ loại quà tặng chất đầy trên bàn.
Nhưng Thập Nương chỉ xem phim điện ảnh của cô ấy.
Thế nên, tặng quà cho cô ấy cũng tương đương với tặng quà cho tôi.
Nghĩ lại hồi đó, khi tôi giúp Thắng Nam theo đuổi đàn anh, khổ sở chạy tới chạy lui.
Bây giờ thì tốt rồi, toàn bộ đã trở lại rồi.
Tôi bị hàng nghìn người vây quanh, trở thành món hàng hot trong mắt mọi người. “Này, số điện thoại của Thập Nương là gì đấy?”
“Aiya, Thập Nương sống ở phía đông, đúng không?”
“Này này, Thập Nương còn thiếu kẹo cao su không?”
Bọn họ oanh tạc không ngừng, tôi không thể chịu nổi.
Nhớ lại hồi trung học, tôi đã bị đàn anh mà Thắng Nam thích dày vò hết sức.
Đến cấp 3 thì lại bị một đám con trai không tiếc mạng quấy rầy.
Bây giờ ngẫm nghĩ, cũng không biết bản thân tạo ra cái nghiệp gì nữa.
Trong cả tuổi thanh xuân, tôi luôn phải dính líu với đám con trai.
May mắn thay, Thập Nương vẫn xem như một người tốt.
Biết tôi vất vả làm lá chắn, thái độ của cô ấy đối với tôi đã dịu đi mấy phần.
“Này, đại học dự tính đi đâu học?” Trong tiết tiếng Anh, cô ấy chọc tỉnh tôi khi tôi đang ngủ, nhỏ giọng hỏi tôi.
Mắt tôi lờ mờ, cả mặt khinh khỉnh.
“Biết Hàn Hàn không? Người tiếp theo là tôi.”
“Nghe không hiểu.”
“Một cuốn sách thành danh, cả thiên hạ đều biết, học đại học ở đâu?”
Cô ấy liếc tôi một cái, đóng cuốn “Tiểu thời đại” của Quách Kính Minh lại, cho vào ngăn bàn.
“Tớ thích miền Nam. Không có gì ngoài ý muốn thì sẽ đi Thượng Hải.”
Ở thời điểm đó, fan của Quách Kính Minh và fan của Hàn Hàn thề không đội trời chung.
Nhưng hết cách rồi, cái đẹp có thể xóa bỏ mọi rào cản.
Nhìn mặt cô ấy, ngửi mùi tóc của cô ấy.
Tôi thực sự khinh thường không nổi.
Tôi thậm chí còn cảm thấy rằng Quách Kính Minh có thể vĩ đại hơn chút.
Cũng vào lúc đó, tôi bắt đầu có những thay đổi khác lạ.
Tôi không còn thích thảo luận về Thập Nương với mọi người, và tôi cũng cực kỳ phản cảm khi người khác bàn tán về cô ấy.
Tôi sẽ cố gắng hết sức để làm rõ những tin đồn về cô ấy.
Đối với những lời đàm tiếu ác ý của mọi người, tôi chỉ muốn đạp cho bọn họ một phát.
Chỉ là những sự bảo vệ này, so với vẻ đẹp của Thập Nương, quá nhỏ bé rồi.
Dần dần, tin đồn ngày càng trở nên ác độc.
Không thể nói rõ đó là những cô gái đố kị hay những chàng trai gặp thất bại.
Nói tóm lại, trong miệng của bọn họ, Thập Nương là một cô gái mà ai cũng có thể làm chồng được. Thậm chí, còn có cả giá cả công khai.
Đỉnh điểm của hỗn loạn là một cuộc ẩu đả nhóm.
Có hai nhóm côn đồ đã đánh ghen và gây thương tích.
Nhà trường rất coi trọng việc này, đã tổ chức cuộc họp phê bình.
Thập Nương được mời lên bục chủ tịch.
Nhưng điều nực cười là. Về việc ẩu đả này, cô ấy chưa từng tham gia, thậm chí là còn không biết gì về nó.
Khi đó, Thắng Nam đã trở thành chủ tịch hội học sinh.
Hồi cấp 2 tôi từng giúp cô ấy theo đuổi đàn anh, thế nên mượn phần nhân tình này, nhờ cô ấy giải thích với hiệu trưởng.
Tiếc là, hiệu trưởng không quan tâm đến sự thật, ông ấy chỉ muốn mượn cơ hội này chấn chỉnh nội quy học đường.
Thầy đâu quan tâm cô ấy là Thập Nương hay Cửu Nương, quan tâm đó là sự thật hay giả dối đâu.
Giết gà dọa khỉ chắc là ý này rồi.
Vì thế, Thập Nương bị ghi là phạm một hành vi nghiêm trọng, bị đình chỉ học một tuần.
Cũng trong tuần đó, tôi đã đưa ra quyết định quan trọng đầu tiên trong đời.
Sau đó, tôi đi tìm Thập Nương.
Thập Nương hành tung bất định, rất ít người biết nơi cô ấy thực sự sống ở đâu.
Vì để tìm cô ấy, tôi đã tốn rất nhiều công phu.
Khi tôi gõ cửa phòng cô ấy, cô ấy đã sững sờ hồi lâu.
Không nói nên lời, cả hai chúng tôi cứ đứng im trước cửa.
Hồi lâu cô ấy mỉm cười.
“Vào ngồi đi.”
Cũng vào lúc đó. Cuối cùng tôi cũng biết mùi thơm trên cơ thể cô ấy đến từ đâu.
Căn phòng rất nhỏ, nhưng rất ngăn nắp.
Một phòng ngủ, một nhà vệ sinh. Phòng khách chính là phòng ngủ.
Ánh sáng trong phòng rất tuyệt.
Cô ấy ngồi ở mép giường, được ánh nắng bao phủ, chiếc bàn ở bên cạnh có cắm hoa tươi.
“Nơi này không lớn, ngồi tạm vậy đi.” Lần đầu tiên tôi thấy cô ấy nói năng nhẹ nhàng đến vậy.
Tôi gật đầu và ngồi xuống ghế.
Chỉ là không ngờ đến, vẫn còn có người trong phòng.
Một người phụ nữ bước ra từ phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ, như thể sắp ra ngoài.
“Có bạn đến à? Chơi vui vẻ nhé ~”
“Vâng, cảm ơn chị.”
Tôi chỉ thấy đối phương dịu dàng, cười rất vui vẻ.
Tôi hơi khó hiểu, quay sang nhìn Thập Nương.
Thập Nương nhún vai.
“Mẹ tôi.”
Tôi ngớ người, không biết làm sao.
Một là ngượng, hai là nghĩ mãi không thông.
Bởi vì tôi nhớ mang máng, cô ấy từng nói.
Mẹ cô ấy đã chết rồi.
1639026353397.png
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom