SỰ RUNG ĐỘNG EM DÀNH CHO ANH VẪN KHÔNG BẰNG LÚC ANH GẶP ĐƯỢC NGƯỜI CON GÁI LÀM ANH RUNG ĐỘNG

by admin

Tớ và anh từng có với nhau một khoảnh khắc mà tớ xem đó là kỉ niệm khó quên. Tớ và anh nhắn tin trò chuyện cùng nhau cả ngày không chán, gọi điện và gặp mặt ở ngoài thì lại rất hợp gu nhau. Khi ở gần và nói chuyện với anh tớ cảm thấy rất vui và còn cười nói thoải mái một cách lạ thường.

Tuy nhiên tớ và anh chỉ là bạn bè và chưa từng xác định với nhau về mối quan hệ của cả hai. Tớ và anh có thể xem là đang trong mối quan hệ mập mờ. Vì chẳng ai nói ai với lời yêu thương nghiêm túc. Tớ và anh trò chuyện và nhắn tin với nhau như người yêu, từng ngày trôi qua tớ đã rung động với anh rồi. Ngày tớ biết mình có tình cảm và sự rung động với anh, mình rất sợ. Sợ anh chỉ xem mình là em gái và sợ không dám nói ra tình cảm của mình cho anh biết.

Tớ và anh cứ thế mà trò chuyện và gọi video nói chuyện với nhau lúc rảnh nhưng trên danh nghĩa bạn bè. Anh lớn hơn tớ một tuổi và anh cũng có nhiều mối quan hệ khác giới xung quanh lắm. Thế nên tớ lại càng không chắc chắn về tình cảm mà anh dành cho mình có phải thật sự là tình cảm nam nữ hay không hay chỉ là sự đối đãi như bao cô gái khác.

Tớ và anh chia sẻ cho nhau nghe về cuộc sống hằng ngày của đối phương. Anh luôn gọi tớ dậy vào mỗi buổi sáng và chúc tớ ngủ ngon mỗi tối. Tớ cứ nghĩ câu chuyện tươi đẹp này sẽ cùng tớ đi đến một cái kết đẹp. Nhưng đến một ngày, tớ và anh bỗng dưng không còn liên lạc với nhau nữa và không vì lí do gì cả. Cả hai im lặng không liên lạc với nhau một thời gian.

Trong khoảng thời gian đó, tớ đã âm thầm quan sát anh qua mạng xã hội và nhìn anh từ xa lúc gặp anh ở ngoài. Tớ vô thức vào trang anh không biết bao nhiêu lần trong ngày. Số người theo dõi của trang anh tăng giảm thế nào, tớ là người biết rất rõ. Bài viết anh share, có những ai thả cảm xúc và những ai cmt, tớ vào xem mãi mà thuộc luôn cả tên rồi. Anh đăng những gì và share những gì, tớ đều đã thấy và đã xem hết từ đầu đến cuối mà không bỏ sót đoạn nào.

Tớ đã nhiều lần muốn nhắn tin cho anh trước nhưng soạn rồi lại xóa đi. Tớ nghĩ mình đã làm phiền anh nên cũng vì vậy mà dần dần tớ không còn tương tác với anh trên mạng xã hội nữa nhưng thật ra những gì anh đăng tớ đều dùng acc phụ để xem. Story tớ đăng, anh đều vào xem không thiếu một cái nào. Story anh đăng, tớ vào xem không biết bao nhiêu lần. Và từ hôm đó, tớ và anh chỉ xem story của nhau mà chẳng nói năng gì.

Một thời gian sau đó, anh đã công khai người yêu. Lúc nhìn thấy, tim tớ khựng lại một nhịp. Tớ cứ dừng màn hình ở đoạn story đó mãi mà không thoát ra được. Tớ thật sự biết đau lòng vì tình yêu rồi. Vài ngày sau đó, khi gặp anh ở ngoài, tớ giả vờ vui vẻ khi đi qua anh, thật ra muốn nhìn anh thật lâu như cách mà tớ đã từng làm nhưng không thể nữa. Tớ bắt đầu giảm số lần xuất hiện của mình ở những nơi có anh và né tránh anh. Tớ nghĩ làm vậy sẽ không còn nhớ đến anh nữa và từ đó sẽ dần dần quên đi hình bóng của anh trong đầu.

Nhưng dù tớ có làm vậy thì sự tò mò của tớ về cuộc sống của anh càng lớn hơn. Khi gặp anh ở ngoài tớ vẫn không kìm được mà nhìn anh và mắt tớ lại không ngừng tìm kiếm anh trong đám đông. Tớ có thể kiểm soát trái tim mình nhưng ánh mắt và hành động của tớ luôn trái ngược với những gì tớ soạn trong đầu. Khi tớ và anh vô tình đi qua nhau, nhìn thì giống như tớ đang phớt lờ anh nhưng thật ra tớ luôn quay đầu nhìn lại. Tớ bắt đầu tò mò về người con gái mang đến cho anh sự rung động. Tớ thấy cô gái ấy xinh lắm, khi ở bên cô ấy anh có vẻ rất hạnh phúc.

Tớ nhìn thấy những bức ảnh và những video được đăng trên face của cô gái đó, tớ ganh tị lắm, ganh tị với cô gái đó vì cô ấy có được anh. Có thể thoải mái nắm tay anh và được anh nuông chiều. Vậy mà tớ từng dùng cả thời gian và sự dịu dàng của mình để tận tâm đối đãi với anh, nhưng tớ chưa từng làm anh cảm động. Tớ biết, anh tìm được người làm anh vui hơn tớ rồi. Nhưng sao tớ cứ lưu luyến mãi cái thời điểm anh và tớ còn vui vẻ nói chuyện cùng nhau thế này? Vậy nên tớ cứ thế mà quyết định giấu tình cảm của mình vào trong và chôn vùi nó.

Tớ bây giờ vẫn vậy, vẫn đưa mắt tìm kiếm anh giữa đám đông, vẫn giữ tin nhắn của anh, vẫn nhìn về phía anh và bóng lưng của anh là thứ khiến tớ khó quên nhất. Tớ nhìn thấy sự lưu luyến của mình dành cho anh sau bóng lưng ấy và thấy những lời chưa nói của tớ ở trong đấy nữa. Nếu có thể, tớ muốn quay lại thời điểm mà tớ chưa quen biết anh, để tớ và anh lướt qua nhau như hai người xa lạ mà chẳng có chút lưu luyến gì.

You may also like

Leave a Comment