29 tuổi, vừa sửa được nhà cho bố mẹ xong thì biết mình bị UT…

by admin

Mình cựu sinh viên trường, K54…ra trường đến giờ cũng được 7 năm, bố mẹ mình “Khó” có con nên mãi năm bố mình 39 tuổi, mẹ 36 thì mới sinh mình, khi mình 18 thì bố đã…57 tuổi, mẹ 54. Nhà mình hồi đó nghèo nên khi các bạn đi học đại học thì sẽ hoạt động sinh viên tình nguyện, tham gia các hoạt động khác hoặc trải nghiệm, đi chơi, gặp gỡ bạn bè, đôi khi là đi du lịch. Còn mình thì đỗ đại học chỉ 1 tháng sau thôi là mình bắt đầu đi làm thêm, lao đầu vào công việc kiếm tiền để trang trải cuộc sống sinh viên…ko hoạt động gì ở trường cũng như ở ngoài, ít bạn bè, ít giao lưu, bạn trong lớp đại học có khi còn ko biết đầy đủ họ tên của mình vì hồi ấy trường đăng ký lớp cho, mình lại phải hủy và đăng ký lịch sao cho phù hợp với công việc đi làm thêm của mình…
Và cứ thế, đến năm 2 đại học thì ko còn phụ thuộc bố mẹ nữa, tiền trọ, tiền ăn ở, tiền học mình đã lo được và từ năm 3 mình bắt đầu có tiền để dành, gửi về cho bố mẹ dịp Tết, mua quà cho bố mẹ từ những thứ đơn giản nhất như đôi giày, bộ quần áo.
Đến lúc ra trường thì mình nhận ra, ngôi nhà mà mình sinh ra, lớn lên, đã bao nhiêu năm vẫn vậy, mình có ước mơ đơn giản là sẽ cố gắng đi làm, kiếm tiền để sau này xây, sửa lại cho bố mẹ.
Gần 7 năm trôi qua, cuối cùng mình đã tiết kiệm đc 1 khoản hơn 700tr để có thể xây lại toàn bộ căn nhà của mình. Thật ra mình để ra được nhiều hơn thế nhưng sắm sửa đồ đạc, ti vi tủ lạnh, đổi xe máy cho bố mẹ,…v…v…. nên sau từng ấy năm thì mình chỉ bỏ ra được từng ấy. Tất nhiên với nhiều người thì từng ấy năm cố gắng, tiết kiệm để ra được từng ấy là bình thường nhưng với mình là cả 1 sự cố gắng ko ngừng nghỉ…phải thật chăm chỉ, tiết kiệm, hạn chế giao lưu bạn bè, tiêu pha những thứ cho bản thân, có những sở thích, giải trí tiết kiệm nhất như lên mạng xem youtube, truyện tranh, thi thoảng bỏ tiền ra mua 1 vài cuốn sách để đọc thêm kiến thức…ko n.y, bạn bè cũng ít, ngay cả bạn cấp 3 cũng lâu lắm rồi mới gặp…
Mình chấp nhận đánh đổi để bố mẹ sau này sẽ có 1 căn nhà khang trang hơn, rộng rãi và đẹp hơn, bố mẹ vất vả nhiều rồi. Giờ cả bố, cả mẹ cũng gần 70 tuổi hết rồi…mới có căn nhà mới để ở…
Niềm vui chưa được bao lâu thì mình cảm thấy bản thân ko ổn và đi khám sức khỏe, làm đủ các xét nghiệm, kiểm tra. Bác sĩ chuẩn đoán mình bị UT (1 loại UT khó phát hiện)…Cũng chỉ vừa mới đây thôi.
Mình chưa dám gọi cho bố mẹ, vì bố giờ cũng yếu, còn mẹ mình cũng đang bệnh tiểu đường…bố mẹ đều cũng có tuổi, mình giờ thì lại như vậy…
Nghĩ buồn thật, bố mẹ thì mãi mới sinh được mình, mình lớn khôn trưởng thành thì bố mẹ cũng đã có tuổi, đến lúc lo được cho bố mẹ 1 chút thì lại UT…giờ cũng ko biết phải nói chuyện với bố mẹ như thế nào nữa….

You may also like

Leave a Comment